Rõ ràng những gì con dâu cả nghĩ đến, ông ta cũng nghĩ đến.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, tại sao con ác quỷ không đánh con dâu hai? Ngay cả ba đứa em gái của Xuân Nha cũng không bị đánh.
Chẳng lẽ quỷ còn biết chọn người mà đánh sao.
"Vâng." Du Thảo lập tức kéo tay con gái, lại gọi ba đứa con gái còn lại nhanh chóng về phòng.
Thật là dọa chết người ta, sao trên đời lại có chuyện kinh khủng như vậy.
Dù rất sợ nhưng trong lòng Du Thảo lại thở phào nhẹ nhõm, ít nhất nhờ vậy con gái lớn sẽ không bị đổi dâu nữa.
Khi trở về phòng của bốn chị em, ba cô em gái lập tức ríu rít kể lại mọi chuyện.
"Mẹ, lời các em nói đều là thật sao?" Trình Xuân Nha sợ hãi nắm chặt tay Du Thảo: “Nhà mình thật sự có quỷ? Vậy sau này nhà mình phải làm sao? Có phải ngày nào nó cũng đánh người không?"
"Ai mà biết." Du Thảo run rẩy đáp: “Nhưng chắc con quỷ đó không đánh người mỗi ngày đâu. Hơn nữa nó cũng đã nói là chỉ ở lại đến khi con gả chồng."
"Con gả chồng? Việc này thì liên quan gì đến chuyện con gả chồng?" Trình Xuân Nha khó hiểu cắt ngang.
Du Thảo ấp úng kể lại chuyện người nhà chuẩn bị đổi dâu cô để lấy vợ cho anh họ.
Sắc mặt Trình Xuân Nha lập tức trở nên tuyệt vọng, cô buông tay Du Thảo ra: "Tại sao? Tại sao lại đối xử với con như vậy?"
"Mẹ, con không muốn đổi dâu, có thể làm ra chuyện dùng con gái đổi dâu chắc chắn không phải gia đình tốt lành gì, dù thế nào con cũng sẽ không đổi dâu để anh họ được lấy vợ!"
"Không đổi, không đổi." Du Thảo vội ôm con gái: “Con yên tâm, giờ ông bà nội con chắc chắn không dám tùy tiện quyết định chuyện hôn sự của con nữa."
Đúng như con gái cả nói, gia đình có thể dùng con gái đổi dâu thì làm sao có thể là gia đình tử tế.
Nhưng bà là con dâu, ở trong nhà không có địa vị gì, dù không muốn con gái đổi dâu thì bà cũng chẳng thể làm gì.
"Nói như vậy thì nữ quỷ kia là quỷ tốt rồi." Người lên tiếng là em gái thứ hai, Trình Hạ Nha.
"Đúng đúng." Trình Thu Nha và Trình Đông Nha là hai chị em sinh đôi, gật đầu liên tục: “Nếu không có nữ quỷ đó, chị cả đã bị đưa đi đổi dâu rồi."
"Không chỉ chị cả đâu." Trình Hạ Nha đã mười lăm tuổi lạnh giọng nói: “Nếu chị cả bị đổi dâu thì sau này chúng ta cũng không thoát khỏi vận mệnh bị đẩy đi đổi dâu."
Không bị đổi dâu thì cũng bị bán lấy tiền sính lễ để cưới vợ cho con trai nhà này.
Trình Thu Nha và Trình Đông Nha mới mười một tuổi nhưng cũng đã hiểu chuyện. Nghe chị hai nói vậy, hai cô bé đều run rẩy.
Quá đáng sợ! May mà nữ quỷ xuất hiện, nếu không mấy chị em chẳng phải sẽ bị nhà này bán theo cân theo ký sao.
"Tất cả đều tại mẹ vô dụng." Du Thảo lại tự trách: “Nếu mẹ sinh được con trai thì mấy đứa đã không phải chịu cảnh không có anh trai che chở."
"Nếu có anh trai che chở thì ông bà nội các con đâu dám tùy tiện quyết định chuyện của các con, hoàn toàn không quan tâm đến suy nghĩ của mẹ và cha các con."
"Thôi đi mẹ, cha mà có suy nghĩ gì sao?" Trình Hạ Nha bĩu môi: “Trong mắt cha, tụi con giống như chướng ngại vật khiến cha không sinh được con trai thì có."
Trình Hạ Nha là người mạnh mẽ nhất trong bốn chị em, tính tình cũng cứng nhất.
"Con gái hư, sao con dám nói cha như vậy." Du Thảo lập tức trách mắng: “Cha các con khổ như thế, con không biết thương cha mà còn trách cha."