Xuyên Nhanh: Ta là Pháo Hôi Bi Thảm Trong Niên Đại Văn

Thế giới 1 - Chương 48: Thập niên 70 Tra nam thay lòng

Trước Sau

break
“Không cần đâu.” Trình Xuân Nha đương nhiên từ chối: “Chỉ có chút đồ này thôi, đâu cần anh phải giúp tôi cầm.”
Tên tra nam chết tiệt, mau cút xa ra.
“Trác Viễn.” Thấy Trình Xuân Nha từ chối giúp đỡ, Nguyên Hồng Đào liền trút giận lên Nguyên Trác Viễn: “Tưởng anh nói sẽ đối xử tốt với Xuân Nha, hóa ra cái gọi là đối xử tốt của anh là để cô ấy cầm nhiều đồ như vậy, còn anh thân là đàn ông lại tay không chẳng phải cầm gì.”
“Hồng Đào, anh làm vậy là sao? Chuyện vợ chồng người ta, anh là người ngoài sao lại xen vào chỉ trỏ.” Mục Tư Mẫn thật sự sắp bị Nguyên Hồng Đào làm cho mất mặt chết rồi.
Đồng thời trong lòng cô ta dấy lên một nghi vấn, kết hôn với Nguyên Hồng Đào thật sự là một quyết định đúng đắn sao?
“Nguyên Hồng Đào, cái này anh phải học hỏi trí thức Mục.” Trình Xuân Nha đương nhiên sẽ không cho Nguyên Hồng Đào sắc mặt tốt: “Chuyện vợ chồng chúng tôi, anh là người ngoài xen vào làm gì?”
“Hơn nữa Trác Viễn nhà tôi đối xử với tôi có tốt hay không, tự tôi biết rõ là được, cần gì người ngoài như anh phải nói thay tôi.”
“Thật là, đúng là ăn no rửng mỡ, rảnh rỗi lo chuyện bao đồng, có thời gian rảnh lo chuyện người khác sao không nghĩ cách quản cái miệng của mình đi?”
“Không đúng, phải là quản cái đầu óc của mình cho tốt, tránh bị chập mạch gián đoạn.”
“Trác Viễn, chúng ta đi thôi.” Trình Xuân Nha nhìn Nguyên Trác Viễn nói: “Đi cùng một người không biết điều như vậy, em sợ đầu óc em cũng sẽ bị chập mạch theo.”
Nguyên Trác Viễn đương nhiên hợp tác với Trình Xuân Nha, không định nói nhiều với Nguyên Hồng Đào.
Thật ra anh cảm thấy Nguyên Hồng Đào có chút không ổn, hay là anh nghĩ nhiều rồi?
“Hồng Đào, rốt cuộc anh muốn làm gì?” Thấy ba người Trình Xuân Nha đi xa rồi, Mục Tư Mẫn không nhịn được nữa mà nổi giận: “Sao đến hôm nay em mới biết anh lại chẳng khác gì mấy bà tám trong thôn!”
“Em nói đủ chưa, thử nói thêm một câu nữa xem.” Nguyên Hồng Đào lúc này tâm trạng vốn đã không tốt, bị Mục Tư Mẫn nói như vậy hắn đương nhiên nổi trận lôi đình.
Mục Tư Mẫn giật mình, sau đó nước mắt rơi xuống: “Anh mắng em, anh dám mắng em, chúng ta còn chưa kết hôn mà anh đã mắng em, vậy sau khi kết hôn chẳng phải anh sẽ đánh em sao.”
Nhìn thấy nước mắt trên mặt Mục Tư Mẫn, Nguyên Hồng Đào lập tức bình tĩnh lại, trong lòng hắn cũng cảm thấy có chút áy náy: “Anh xin lỗi, Tư Mẫn, anh không cố ý, anh thật sự không cố ý mắng em, em đừng chấp nhặt anh có được không.”
“Còn chuyện em nói sau khi kết hôn anh sẽ đánh em, điều đó càng không thể xảy ra. Nguyên Hồng Đào anh dù có tệ đến mấy cũng không thể ra tay đánh phụ nữ.”
“Em không tin anh.” Mục Tư Mẫn vẫn khóc lóc nói: “Em thấy việc chúng ta vội vàng quyết định kết hôn như vậy quá hấp tấp, hay là chuyện kết hôn cứ từ từ đã!”
Lấy lui làm tiến, Mục Tư Mẫn không còn lựa chọn nào khác.
Với sự quan tâm mà Nguyên Hồng Đào dành cho Trình Xuân Nha, nếu cô ta không xoay chuyển được tình thế thì sau khi kết hôn với Nguyên Hồng Đào, cô ta đừng hòng có thể nắm được hắn trong tay.
Dù làm như vậy có rủi ro, cô ta cũng sợ Nguyên Hồng Đào sẽ thực sự không kết hôn với cô ta nữa, nhưng vẫn phải đánh cược một phen.
“Sao lại thế được?” Nguyên Hồng Đào lập tức phản bác: “Chuyện kết hôn mọi người đã biết hết rồi, nếu chúng ta không kết hôn thì người khác sẽ nói gì?”
“Tư Mẫn, anh thực sự biết mình sai rồi, thái độ của anh đối với em thời gian qua rất không đúng, nhưng em yên tâm, bây giờ anh đã biết lỗi, tuyệt đối sẽ không làm em giận nữa.”
break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc