Xuyên nhanh: Oán khí dày đặc

Chương 12: Lão shota bệnh kiều X Bác sĩ sát nhân cấm dục (1)

Trước Sau

break

Giữa đêm khuya, con hẻm tối tăm sau phố bar bốc mùi khai nồng nặc. Dưới chân tường là những vũng nước đọng, không rõ là tác phẩm của kẻ say rượu hay dân vô gia cư để lại.

Một gã đàn ông thấp lùn lôi xềnh xệch một cô gái trẻ cao gần bằng hắn vào hẻm, tiện tay quẳng cô ấy xuống đất. Cô gái nhăn mặt vì đau nhưng vẫn không tỉnh lại, mặt đỏ gay, cả người nồng nặc mùi rượu.

"Alo, mày gọi bọn Lương Tử đến chỗ cũ. Hôm nay tao vớ được hàng ngon."

Gã đàn ông vừa gọi điện vừa nhìn đôi chân lộ ra ngoài của cô gái, ánh mắt dâm tà, giọng nói đột nhiên hạ thấp: "Đừng quên mang theo 'hạt giống."

(Chú thích: "Hạt giống" - biệt danh của ma túy đá, còn gọi là thuốc cưỡng gian)

Cúp máy, gã ta kéo thùng rác gần đó lại chắn trước hẻm, đảm bảo người ngoài không nhìn thấy, rồi cúi xuống, vừa cởi thắt lưng vừa giật phăng qυầи ɭóŧ của cô gái: "Con đĩ thối, cho tao hưởng tí trước đã."

Gã lột qυầи ɭóŧ vứt sang một bên, vừa định rút súng nạp đạn thì sau lưng vang lên tiếng bước chân mỗi lúc một gần.

Gã ta khựng tay lại, vừa ngoái đầu vừa nói: "Tới rồi à? Đợi chút. Để tao chơi một nháy rồi hẳn mang đi."

Nói xong gã mới giật mình thấy rõ kẻ phía sau, một bóng người gầy gò mặc áo mưa đen trùm kín đầu, chẳng nhìn rõ mặt mũi.

"Mày là ai? Không muốn rước họa thì cút mau!"

Gã đàn ông đứng dậy kéo quần lên, mặt mày dữ tợn xông tới định đẩy người đó ra. Nhưng tay chưa kịp chạm tới đối phương thì một bình xịt nhỏ đã phụt thẳng vào mặt gã.

Mũi gã ta cay xè, đầu óc quay cuồng, cả người mềm nhũn, chân đứng không vững. Đang định hô "Cứu mạng", thì một mũi tiêm đã cắm phập vào cổ gã, chất lỏng lạnh lẽo tràn vào tĩnh mạch khiến gã ngất lịm đi.

*****

Khi tỉnh lại lần nữa, gã đàn ông thấy mình đang nằm trong một căn phòng trống trải sạch sẽ, miệng bị dán băng dính.

Gã nằm trên bàn phẫu thuật, xung quanh chỉ có một tủ lạnh nhỏ và một bồn rửa tay y tế.

Gã định cử động thì phát hiện từ cổ trở xuống tê dại lạ thường, đoán chắc bị gây mê toàn thân.

Ngước cổ lên, gã muốn cố gắng ngồi dậy nhưng cảnh tượng trước mắt khiến gã tuyệt vọng: tứ chi đã biến mất, các khớp ở vai, đùi được băng bó gọn gàng bằng băng trắng, không một giọt máu thấm ra.

Gã sợ hãi kêu ú ớ, gân cổ nổi cộm, mắt đỏ ngầu.

Ngay lúc đó, cửa phòng mở ra.

Một phụ nữ mặc áo blouse trắng bước vào, tầm 27-28 tuổi. Cô vô cùng xinh đẹp, mái tóc đen mượt búi lỏng phía sau, gương mặt trái xoan trắng nõn, đôi mắt dài khẽ híp lại, đôi môi đỏ tươi căng mọng.

Cô đẩy xe đựng dụng cụ y tế bằng inox đến bên bàn phẫu thuật, bên trên chất đầy ống tiêm, băng gạc và dao mổ.

Từ túi áo blouse, cô lấy ra khẩu trang, găng tay đeo vào, rồi cầm ống tiêm đầy dung dịch đâm thẳng vào cổ gã, mặc kệ gã giãy giụa, đẩy hết dung dịch vào. Không lâu sau, gã đàn ông lại rơi vào hôn mê.

Người phụ nữ này là Hứa Uyển.

Cái hệ thống chết tiệt kia đưa ra nhiệm vụ nhánh yêu cầu trong một năm tới, mỗi tháng cô phải giết ít nhất một người, đồng thời phải phi tang xác chết. Hoàn thành nhiệm vụ được tặng kỹ năng "ŧıểυ Cầm Nã Thủ", thất bại sẽ bại lộ thân phận giết người, bị cảnh sát bắt giữ.

Phải, thân phận nguyên chủ trong thế giới này chính là một sát nhân hàng loạt, giết người giải trí.

Mẹ kiếp!

Ở thế giới này, cha Hứa Uyển là viện trưởng bệnh viện, mẹ là tổng giám đốc công ty niêm yết. Sở hữu gia cảnh ưu việt cùng năng lực bản thân xuất chúng, nguyên chủ là hình mẫu hoàn hảo trong mắt mọi người, gánh trên vai kỳ vọng rất lớn.

Và cô thật sự đã lớn lên như kỳ vọng: ngoại hình nổi bật, tính cách chững chạc, sau khi tốt nghiệp tiến sĩ từ một trường danh tiếng đã nhanh chóng trở thành trưởng khoa tại bệnh viện của cha, luận văn đăng báo quốc tế đếm không xuể.

Không ai biết đằng sau chiếc mặt nạ "đóa hoa cao lãnh" đó là một nhân cách phản xã hội.

Nguyên chủ không hề hạnh phúc. Cô thấy mọi thứ xung quanh đều vô cùng nhàm chán. Cử chỉ đứng đắn, tính cách hiểu chuyện chỉ là cái vỏ để cô tránh khỏi rắc rối. Thành tích xuất sắc và công việc tử tế chỉ là cách cô giết thời gian.

Một đêm nọ sau buổi tiệc xã giao, trên đường về, cô bị một gã say rượu dí dao lôi vào hẻm định cưỡng hiếp. Với sự bình tĩnh kỳ lạ, cô đã đoạt lấy con dao, sau đó không chút do dự cắt ngang cổ gã ta.

Nhìn gã đàn ông co giật rồi nằm bất động, máu loang đỏ con dao trong tay, cô bỗng cảm thấy kɧoáı ©ảʍ chưa từng có.

Trời đổ mưa xối xả, cuốn trôi vũng máu đặc quánh, cũng rửa sạch chút nhân tính cuối cùng của con quỷ đội lốt người trong người cô.

*****

Hứa Uyển xuyên tới, ban đầu không muốn giết người vô cớ, nhưng nhiệm vụ chi nhánh bắt buộc phải hoàn thành.

Gọi là nhiệm vụ nhánh, nhưng hình phạt cũng tương đương với nhiệm vụ chính, kẻ giết người hàng loạt bị bắt chắc chắn sẽ nhận án tử hình.

Bất đắc dĩ, cô chỉ đành nhắm vào lũ cặn bã, sau khi giết chết thì chặt tay chặt chân, dùng axit flohydric hòa tan để tiêu hủy xác chết.

Hệ thống nhìn Hứa Uyển cầm dao xẻ đôi “khúc củi người” trên bàn mổ một cách thuần thục, liền rùng mình: "Cô thật sự có tố chất làm phản diện đấy. Giết xong rồi chặt không được sao? Cứ nhất định phải chặt tứ chi lúc người ta còn sống... Quá tàn nhẫn!"

Hứa Uyển vừa cắt vừa thản nhiên nói: "Dù sao hắn cũng phải chết, để tôi luyện tay nghề chút thì sao chứ?"

Hứa Uyển đặt cái đầu vừa cắt sang một bên, cầm dao rạch bụng nạn nhân: "Hơn nữa tôi đã tiêm thuốc tê rồi, không đau mấy đâu."

Ngay khi xuyên đến, Hứa Uyển đã kế thừa kiến thức y học của nguyên chủ.

Lý thuyết đầy mình, nhưng thực hành còn non tay, không thể so với nguyên chủ. Cô chỉ có thể lấy tạm mấy con "cừu non" săn được làm mẫu luyện tập. Chiếc tủ lạnh gần đó chứa một số bộ phận từ những "cừu non" trước đó, làm vật liệu dự phòng cho việc luyện tay.

Xong việc, Hứa Uyển dọn sạch vết máu, xếp thịt vào tủ lạnh, cởi bỏ găng tay và khẩu trang rời phòng.

"Mệt chết đi được, đáng lẽ phải lắp cống thoát nước, xả nước một cái là sạch. Đằng này tôi phải tự lau chùi..."

Cô nhăn mặt, vừa phàn nàn với hệ thống, vừa đi lên tầng trên, ném chiếc áo blouse dính máu vào máy giặt.

Hệ thống thở dài: "Lúc thiết kế nhà người ta cũng đâu có nghĩ tới cô biến tầng hầm thành lò mổ đâu. Thôi cố thêm bốn tháng nữa, sắp xong xuôi rồi!"

Tác giả có lời muốn nói: "Tớ viết thế giới này rất thuận tay, sự điên cuồng của nữ chính khiến tớ cực kỳ phấn khích ( :3 」∠ )"

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc