Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Chỉ Muốn Lên Giường

Chương 14: Nữ phụ hám tiền 14

Trước Sau

break

Khoảnh khắc này, Trần Mặc Hàn có loại ảo giác như mình bị bắt gian lần thứ hai. Một khi gậy rung mở lên, âm thanh rè rè đó sẽ làm lộ vị trí của bọn họ. Lần này muốn trốn cũng không được. Vợ anh sẽ tận mắt chứng kiến cảnh anh đè lên người phụ nữ khác trong tủ quần áo của hai vợ chồng.

Hơi thở của anh bị kẹt trong cổ họng, không thể thoát ra bên ngoài.

Nhưng mà ngay khi Tô Nguyệt Ánh ấn công tắc thì một bản nhạc vang lên ở bên ngoài. Cô ta tưởng rằng đây là sự lãng mạn mà chồng chuẩn bị cho mình, vì thế vui vẻ thưởng thức

Người phụ nữ kia lại lừa anh, đó không phải là công tắc của máy rung.

Trần Mặc Hàn thở phào nhẹ nhõm. Nhưng ngay sau đó anh chợt nhận ra điều gì đó không ổn. Nơi đang bị ngón tay anh chạm vào khẽ rung lên, chỉ là tần số rất thấp, tiếng rè cũng rất nhỏ.

Mà biểu cảm của Tô Niệm càng lúc càng rõ ràng hơn. Hàm răng cô cắn chặt bờ môi, cơ thể cong lên và nhẹ nhàng run rẩy. Cái miệng nhỏ nhắn chu ra, lại là những lời nói đầy cợt nhả:

"Trời , chị mở máy rung lên thật là kí©ɧ ŧɧí©ɧ. Nó chuyển động trong bím dâm của em giống hệt như gậy thịt của anh rể vậy, sướиɠ quá ~~"

"Anh rể, bây giờ là cấp 1, đợi đến cấp 4, âm thanh đó không che giấu được nữa đâu... Anh rể, anh tìm cái chốt tắt đi. Nó ở trên thân gậy rung ấy. Nếu không… hừ a... nếu không thì chị gái em sẽ phát hiện ra chúng ta trốn ở trong tủ quần áo, tay anh rể còn đang cắm ở trong bím dâm của em vợ, dươиɠ ѵậŧ cũng cứng ngắc. Mà nước dâm của cô em vợ lại chảy lênh láng. Lúc đó muốn thanh minh cũng không được ~~"

Trần Mặc Hàn nghiến răng. Trong hoàn cảnh sợ hãi bị bắt quả tang, tim anh run lên dữ dội. Cảm giác này giống như đi tàu qua núi vậy. Mỗi lần đều là được lôi từ mép vực về. Anh không muốn bị phát hiện, vì thế đành phải nghe theo lời Tô Niệm, chọc đầu ngón tay vào hoa huyệt, tìm cây gậy đang rung lên.

Trần Mặc Hàn không thể lấy ra. Bởi vì anh không biết nếu bị rút ra ngoài âm thanh của gậy rung này có lớn hơn không, tốt nhất cứ dùng ngón tay tìm chốt tắt trước đã.

Ngón tay thô ráp kia rất nhanh đã chạm đến đế gậy rung. Anh vừa mới rút ra được vài phân thì đã nghe thấy tiếng thở dốc hưng phấn của Tô Niệm:

"A... Chị gái giúp em mở gậy rung, còn anh rể lại nắm cái đế giúp em chọc vào… thật là dâm quá mà… ưm, anh rể, anh có cảm nhận được không? Niệm Niệm sướиɠ quá, nước bên trong chảy ra rất nhiều, thật thoải mái, hự a..."

"Ôi chao, thịt non trong bím của em đang mυ"ŧ ngón tay anh rể kìa... anh rể, anh thoải mái không? Anh có nhớ cảm giác chơi em hôm đó không, Niệm Niệm rất nhớ gậy thịt của anh rể đó, nó siêu mạnh mẽ!"

"A, ngón tay của anh rể thật biết móc… ư a… có lẽ mặt bên… kia có công tắc đó… ưm a... ngứa quá..."

Trần Mặc Hàn cố bỏ qua những tiếng rêи ɾỉ bên tai, bỏ qua cả cảm giác mềm mại, ướt át, trơn trượt trong tay mình, bỏ qua cả những kí ức ngất ngây không ngừng nhảy múa trong tâm trí. Anh một mực nhắc nhở bản thân, chỉ cần tắt công tắc đi là được, mọi chuyện khác đều coi như hư không. Vợ còn đang ở bên ngoài, anh không thể để vợ mình phát hiện ra bất cứ điều gì khác thường.

Thế nhưng chốt tắt này dường như có chân chạy. Từng phút từng giây trôi qua. Anh thấy Nguyệt Ánh đã nhấn sang nút thứ 2. Âm nhạc bên ngoài cũng thay đổi, tiếng rung trong tủ quần áo cũng càng lúc càng nhanh hơn. Một giọt mồ hôi lạnh rơi xuống từ trán Trần Mặc Hàn.

"A, nhanh hơn rồi... anh rể... cây gậy rung chọc nhanh hơn... ấn vào đến bên trong rồi... Niệm Niệm rất muốn kêu to ~~"

"Trời ạ, âm thanh to hơn rồi đấy, liệu chị có nghe thấy không... sợ quá, sợ chị phát hiện ra việc em dụ dỗ anh rể. Anh rể, anh nhanh lên, nhanh chọc vào bím dâm của Niệm Niệm đi!!"

"Hình như vừa nãy chị em liếc qua chỗ này rồi... ưm a... hay là chị em nghe thấy rồi... anh rể, người ta sợ quá, em sợ bị chị gái bắt tại trận."

Cô thúc giục khiến Trần Mặc Hàn tâm hoảng ý loạn: "Câm miệng! Rốt cuộc chốt tắt ở đâu?"

Thế nhưng Tô Niệm lại xem mọi chuyện như một trò đùa. Một mặt cô tỏ vẻ sợ hãi, mặt khác lại cố tình đưa ra gợi ý sai cho Trần Mặc Hàn. Mục đích chỉ là muốn ngón tay của người đàn ông cọ xát xung quanh hoa huyệt của mình.

Một bên là gậy rung, một bên là những đốt tay cứng rắn thon dài của Trần Mặc Hàn. Hai thứ thay nhau xoa ép, những lớp thịt non nhô lên trong vách huyệt mềm mại của Tô Niệm đều bị đè ép. Cảm giác sảng khoái ập đến liên tục, đúng là hết sức sung sướиɠ.

Khi nút số 3 được bật lên, tiếng "rè rè" lớn đến mức chắc chắn bên ngoài có thể nghe thấy. Trần Mặc Hàn lo lắng nhìn ra, lại phát hiện bản nhạc thứ 3 này là một bản nhạc rock.

Những nhịp điệu dồn dập kết hợp với tiếng trống khiến cả căn phòng đều ngập tràn tiết tấu, vì thế âm thanh của máy rung kia trở nên không đáng kể.

Chỉ là vẻ mặt của Tô Nguyệt Ánh có chút nghi hoặc. Cô ta không hiểu tại sao Trần Mặc Hàn lại cho mình thưởng thức âm nhạc. Hơn nữa, bản thân anh không thích nhạc ồn ào, điều này ai cũng biết.

Tô Nguyệt Ánh đâu biết rằng, mỗi lần bấm một nút, cây gậy rung và ngón tay của chồng cô ta lại không ngừng chuyển động trong hoa huyệt của người phụ nữ khiến cho dâm thủy tuôn trào phun đầy trong tủ quần áo của cô ta.

"Anh rể, số 4 là nhạc nhẹ đó... ưm a... cắm vào quá nhanh rồi... Niệm Niệm... Niệm Niệm sướиɠ quá..."

Tô Niệm cố tình rêи ɾỉ to hơn, mượn âm nhạc dồn dập để che giấu tiếng rên của mình, vừa nói anh rể quá mạnh mẽ, vừa cảm ơn chị gái đã giúp mình mở gậy rung, dưới ánh đèn tối mờ ảo, lại được anh rể "chơi" bằng tay, quả thật vô cùng kí©ɧ ŧɧí©ɧ.

"Chị gái, chị thật xấu xa, ứ a... gậy rung làm bím em tê rần rồi... ưm a... tay chồng chị thật lợi hại, đâm vào rất mạnh, sướиɠ chết mất!!"

Bản nhạc thứ 3 sắp kết thúc, đừng nói đến âm thanh chấn động của gậy rung, ngay cả âm thanh phóng túng của Tô Niệm cũng sắp không che giấu được nữa.

Trần Mặc Hàn lạnh mặt, trong mắt hiện lên vẻ chật vật. Sau đó anh hít một hơi thật sâu, bàn tay đang cuộn tròn thành nắm đấm còn lại cuối cùng cũng bắt đầu chuyển động.

Anh giữ bờ mông không ngừng lắc lư uốn éo của Tô Niệm, ép cô đứng yên.

Sau đó, anh lập tức dùng cả hai tay, một tay vạch môi âʍ ɦộ ra, một tay đưa sâu vào bên trong, lợi dụng tiếng nhạc bùng nổ bên ngoài, cố hết sức để rút gậy rung ra ngoài.

Hai tay của anh rể đều đang ở trên hoa huyệt của cô!!

"Bặc", một vật thể màu đen đang rung lên dữ dội bị lôi ra ngoài.

Thân gậy silicon đen ngòm dính đầy nước nhờn chảy xuôi, phần còn nằm trong hoa huyệt bị thịt mềm túm chặt mấp máy kéo vào bên trong, vô cùng dâm dục.

"A, anh rể, anh lôi cái đó ra ngoài mất rồi... ôi a... bên trong Niệm Niệm ngứa quá... anh rể, hai tay của anh đang đè bím dâm của Niệm Niệm, thật ngang ngược mà..."

Cuối cùng trước khi nút thứ 4 được bấm, Trần Mặc Hàn đã tìm thấy chốt tắt. Nó không nằm ở bên cạnh mà ở gần đầu máy rung. Ngón tay thon dài của anh cong lên. Anh cố gắng không để tâm đến mấy lớp thịt mềm mại đang co rút cùng với dòng nước dịch không ngừng tuôn trào, nhanh chóng tắt chốt.

Âm thanh "rè rè" ấy cuối cùng cũng dừng lại!!

Lúc này Trần Mặc Hàn mới phát hiện lưng mình hơi ướt, không rõ là do căng thẳng hay là cảm xúc nào khác, chỉ cảm thấy từ ngón tay đến toàn thân đều có từng đợt sóng cuồn cuộn mãnh liệt, chúng liên tục liên tục chạy thẳng đến đại não của amh.

Ngay lúc đó, đột nhiên tay của Trần Mặc Hàn bị Tô Niệm nắm lấy, ngón tay nhỏ nhắn của cô rút cây gậy rung đã ngừng chuyển động ra và ném qua một bên.

Hoa huyệt bỗng trở nên trống rỗng, chỉ còn lại rất từng dòng dâm thủy thi nhau chảy. Nhưng người phụ nữ vẫn chưa ngừng lại, cô nắm lấy tay Trần Mặc Hàn, quấn hai chân lên người anh, sau đó ịn hoa huyệt vào lòng bàn tay hắn, ra sức vặn vẹo

Trần Mặc Hàn vẫn đang ngẩn ngơ.

"A, anh rể... tay của anh thật thô ráp... ư a... bím của Niệm Niệm có mềm không, sờ có thích không?"

Đến khi tiếng rêи ɾỉ da^ʍ đãиɠ này vang lên bên tai, Trần Mặc Hàn mới nhận ra ngón tay của mình đã bị người phụ nữ này chọc vào trong hoa huyệt. Lần này không có gậy rung, cũng không có lý do khác, vậy mà đầu ngón tay thô ráp cứng rắn dường như có sức sống, nó từ từ chọc vào miệng âʍ ɦộ chật hẹp. Toàn bộ lòng bàn tay đều đặt trên miệng hoa huyệt của cô. Bàn tay lúc này đã đẫm nước nhờn.

Thậm chí ngón tay cái của anh cũng không biết đã đặt trên âm vật từ lúc nào, hơn nữa lại còn đang ấn mạnh vào đó

Anh vậy mà lại chơi hạ thể của người phụ nữ này!! Còn bị cuốn hút nữa!!!

Trần Mặc Hàn đột nhiên tỉnh táo lại, nhưng mà chưa kịp rút tay ra thì một giọng nói vang lên từ bên ngoài tủ đồ. Giọng nói khiến tim anh như vỡ ra:

"Mặc Hàn? Em nghe thấy có tiếng động, chẳng lẽ là anh trốn trong tủ!”

break
Đàn Anh Cứ Muốn Tôi
Ngôn tình Sắc, Sủng,Nữ Cường
(Sắc)Con Chồng Trước Và Cha Dượng
Ngôn tình Sắc, nhiều CP
Bà Chủ Trọ Muốn Được Yêu
Ngôn tình Sắc, Đô Thị
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc