Trao đổi thịt để ăn là chuyện thỉnh thoảng xảy ra giữa các lĩnh địa.
Hệt như thảm kịch coi con là thức ăn đã từng phát sinh trong lịch sử Trung Quốc cổ đại, trong những năm tháng xảy ra thiên tai, trong lúc đó rất nhiều lãnh địa sẽ trao đổi ấn nô cho nhau để làm đồ ăn.
So với cầm vũ khí đơn giản liều mạng đánh nhau với những con thú khổng lồ ở chỗ sâu trong rừng, vẫn ăn thịt ấn nô mình chăn nuôi dễ hơn nhiều.
Mà từng lãnh địa bị ảnh hưởng bởi chất nước, khí hậu, hoàn cảnh khác nhau nên đặc sản mỗi lãnh địa cũng hoàn toàn không giống nhau, thế là giữa các lãnh địa cũng thường xuyên sẽ dùng ấn nô trực tiếp trao đổi vật phẩm mình cần.
Hai đặc sản nổi tiếng ở lãnh địa Sangrou là mỹ nữ và vải lụa, cho nên thường xuyên dùng hàng dệt kim và mỹ nữ đi trao đổi với lãnh địa khác như đồ sắt, muối ăn, trâu cày, chiến mã..
Phía đông lãnh địa Sangrou tiếp giáp lãnh địa Snake, lãnh địa Snake nhiều vùng núi và rừng rậm, cho nên đặc sản là thảo dược, quả dại, thức ăn và da thú.
Phần lớn lãnh địa Sangrou là bình nguyên và đồi núi nhỏ, am hiểu gieo trồng, chăn nuôi, mà người lãnh địa Snake thường đi hái lượm ngoài dã ngoại hoặc là đi săn trêи núi, bởi vậy thân cường thể kiện, rất dũng mãnh thiện chiến.
Hầu hết đàn ông ở lãnh địa Snake đều có sức lực lớn, là nơi ngược đãi vợ nghiêm trọng nhất trong số những lãnh địa gần đây.
Cho dù là dân thường cũng sẽ dưỡng mấy người vợ và ấn nô trong nhà.
Tác dụng gần giống như cưới một tên Đường Tăng, có thể chơi thì chơi, chơi chán còn có thể ăn.
Tất nhiên bọn họ vẫn không biến thái đến mức ăn hết người bên gối, nhưng rảnh rỗi không chuyện gì sẽ trao đổi vợ cho nhau, ấn nô đều là hợp pháp, nếu thật sự không cần thì có thể mang tới chợ phiên trao đổi để bán đi.
Mà Adele nói trao đổi thịt để ăn là một loại cách nói không rõ ràng cho lắm, trao đổi cụ thể như thế nào thì phải đợi kiểm hàng mới quyết định.
Bình thường mà nói, mỹ nhân có nguồn gốc từ lãnh địa Sangrou, cho dù là đổi thịt để ăn, lúc trao đổi nữ giới trẻ tuổi từ lãnh địa Sangrou luôn có giá cao hơn những nơi khác.
Cho nên mới nói, coi như lần này Adele không có ném Aka cho hơn mười tên ấn nô, nhưng bán cô ấy đến lãnh địa Snake hoàn toàn không xem phụ nữ như con người mà nói, kết cục sợ rằng sẽ càng thê thảm hơn.
Hai ấn nô thân cường thể kiện dùng vải thô bịt miệng mũi lại, kéo Lâm Tịch nằm trêи chiếu rách, đưa cô tới phòng cách ly.
Ấn nô trong phủ Lãnh Chúa mắc bệnh truyền nhiễm hoặc là sắp chết đều sẽ vứt bỏ tự sinh tự diệt ở đây.
Vừa vào cửa đã có một người phụ nữ lở loét toàn thân nằm ở đó, hai người kéo Lâm Tịch liếc nhau một cái, cũng không có vứt Lâm Tịch xuống gần đó, mà là né qua người phụ nữ kia, đặt Lâm Tịch tại một chỗ tương đối sạch sẽ ở trong góc.
Lâm Tịch mê man mở hai mắt ra, nhìn hai người kia một chút.
Trong đó có một người nói: "Aka, chúng ta cũng không có cách, chỉ có thể giúp ngươi đến nơi này."
Một người ngồi xổm xuống, lặng lẽ nhét hai miếng bánh mì chay và một miếng thịt khô dưới chiếu Lâm Tịch đang nằm, trong giọng nói mang theo vô vàn đau xót, nói: "Ngươi yên tâm ăn đi, Rock.. Đã từng là Đội trưởng của chúng ta."
Lâm Tịch khẽ gật đầu.
Hai người nhanh chóng đi ra ngoài.
Người nơi này gọi dịch hạch là bệnh dịch chuột, là một loại bệnh truyền nhiễm khiến người nghe mà biến sắc, hai người kia nhất định là nể tình Rock, mạo hiểm chủ động đến đây, biết một khi vào phòng cách ly thì sẽ không có người đưa thức ăn, cho nên lưu lại một ít đồ ăn cho Lâm Tịch.
Xem ra nếu Rock không chết, chắc hẳn là một người lãnh đạo rất tốt, đáng tiếc.
Lâm Tịch tốn công tốn sức ngụy trang thành người bị nhiễm dịch chuột chính là vì tránh né sự hành hạ của Adele trong bốn ngày kế tiếp.
Tự mình trải qua quá trình làm thông suốt kinh mạch tắc nghẽn, còn có đau đớn gì cô không thể chịu đựng?
Nhưng có thể chịu đựng không có nghĩa cô đồng ý để người ta ngược đãi mình, cô cũng không phải là M.
Đêm qua Lâm Tịch bi thương phát hiện, không gian lại mẹ nó không thể vào, vẫn chỉ có thể sử dụng như túi trữ vật như cũ, mà hai kỹ năng Tử Chú Thuật và luyện đan sư hiện lên màu xám, không có cách nào sử dụng.
Hiện tại cô vừa tiếp thu cỗ thân thể này, cực kì yếu ớt, tùy tiện cho một đại hán vạm vỡ cũng có thể mặc sức đánh cô KO.
Bây giờ cô rất cấp bách phải tranh thủ thời gian để tu bổ, cường hóa cỗ thân thể vết thương chồng chất này.
Cho nên làm bộ bị nhiễm dịch chuột rất nghiêm trọng là lựa chọn tốt nhất.
Hai tay Lâm Tịch niết quyết, bình tĩnh bắt đầu vận chuyển hai mươi Đoạn Cẩm chậm rãi chữa trị thân thể.
Thời gian đang chậm rãi trôi qua, thân thể Lâm Tịch dần dần cảm giác được một tia ấm áp. Trong lòng cô yên tâm, mặc dù thế giới này không phải vị diện tu tiên, tốt xấu linh khí vẫn rất dồi dào.
Cảm giác được người phụ nữ lở loét đầy người kia dường như đang lặng lẽ quan sát mình, Lâm Tịch liền dừng lại ý định nối xương lúc này, nghĩ rằng đợi đến buổi tối người phụ nữ kia ngủ say lại lặng lẽ nối lại xương đùi, không thì thân thể hoàn mỹ như thế mà bị tàn tật sẽ không tốt.
Lâm Tịch dẫn động linh khí nhập thể, sau đó lại dẫn dắt linh khí vuốt ve kinh mạch toàn thân.
Cảm giác ánh mắt người phụ nữ kia vẫn đang ngó chừng mình, Lâm Tịch cũng mặc kệ cô ta, tùy tiện nhìn, chỉ cần không đến phiền cô là được.
Ai biết không như mong muốn, người phụ nữ kia thế mà từng chút một bò về phía cô, không đợi tới gần, đã ngửi được một mùi hôi thối khó ngửi.
Càng đến gần mình, người phụ nữ kia càng hô hấp nặng nhọc, đợi đến khi tới gần Lâm Tịch, cô ta đầu tiên là kêu hai tiếng "Này này," Lâm Tịch không để ý tới cô ta, tiếp tục không nằm nhúc nhích nhưng đã thu lại công pháp.
Thấy bộ dáng Lâm Tịch hữu khí vô lực, dáng vẻ hệt như có thể chết bất cứ lúc nào, hai mắt người phụ nữ kia lại phát sáng, cướp lấy hai miếng bánh mì chay đồng đội Rock lưu cho Lâm Tịch lúc trước, bàn tay run run, lấy một miếng trong đó nhét vào miệng bắt đầu nhai nuốt.
Chắc là đói quá lâu, trông thấy trước đó có người lưu lại đồ ăn, mà dáng vẻ cô lại thoi thóp, cho nên đánh liều kiếm chút gì đó để ăn.
Dù sao mình cũng mang theo thức ăn nước uống trong không gian, Lâm Tịch cảm tạ hành vi đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi của người đàn ông kia, nhưng cũng chưa từng nghĩ tới sẽ ăn cái này, muốn ăn thì lấy đi đi.
Người phụ nữ ngồi dựa vào bên cạnh Lâm Tịch, mới cắn hai ba miếng đã ăn hết một miếng bánh mì chay, bởi vì không có nước, cô ta lại ăn quá nhanh, bị nghẹn đến mắt trợn trắng.
Sau khi người phụ nữ ăn hết một cái bánh mì chay, dường như phát hiện có một khối nhỏ phồng lên dưới chiếu Lâm Tịch, lần này lá gan của cô ta lớn hơn, trực tiếp xốc chiếu lên, hai mắt lập tức tỏa ra ánh sáng, vậy mà là thịt khô!
Cô ta vui mừng quá đỗi, lại cướp thịt khô kia há miệng lớn ăn.
Lâm Tịch nghĩ ngợi đã ăn no rồi thì ngài mau đi đi, kết quả sự thật chứng minh, có vài người tham lam là vĩnh viễn không ngừng.
Ấn nô cấp 1 ăn mặc tốt hơn ấn nô khác một chút.
Người phụ nữ kia lại muốn kiểm tra trêи người cô còn cất giấu những vật khác không.
Ai nha, mẹ nó, ngươi đây là hếch mũi lên mặt rồi hả?
Đôi tay bẩn thỉu của người phụ nữ kia đang chuẩn bị sờ lên thân thể Lâm Tịch, lại đột nhiên cảm giác được trêи tay đau xót, hơn nữa lại không nghe sai khiến, tiếp theo là chân cũng không thể động đậy, trong lòng cô ta hoảng hốt, vừa chuẩn bị lớn tiếng kêu cứu, lại phát hiện trong miệng đã không cách nào phát ra bất kỳ âm thanh gì.
Mà cô gái coi như sắp chết đối diện cô ta, lại nâng chân phải không bị thương lên đá một phát khiến cô ta trở về vị trí cũ.
Cô gái này nhất định biết yêu pháp!
Hiện tại toàn thân người phụ nữ đều không thể động đậy, miệng không thể nói, việc duy nhất có thể làm chính là lộ vẻ mặt hoảng sợ nhìn người vốn dĩ có thể chết bất cứ lúc nào trêи chiếu rách kia, thế mà đang ngồi dậy!