Hơi thở của nàng hòa cùng hương sữa, khiến cho phòng tuyến trong lòng Hạc Nghệ sụp đổ lần nữa, cuối cùng, chút lý trí ít ỏi còn sót lại cũng theo đó mà biến mất.
Có đôi khi, mở một trái tim ra, muốn nó khép kín lại là một chuyện vô cùng khó khăn.
Hạc Nghệ vất vả nhẫn nhịn, giọng điệu mê hoặc của nàng khiến hắn si mê.
Không do dự lâu, hắn cúi đầu xuống ngậm lấy vú phải.
Ninh Ngôn nhẹ nhàng thở dốc, ngón tay chạm vào sợi tóc còn hơi ướt trên cổ hắn.
Trước đó không lâu hắn vừa tắm rửa xong, tóc chỉ búi một nửa, Ninh Ngôn luồn tay vào trong mái tóc, chạm vào dây buộc tóc kia.
Nàng nhìn thoáng qua, thì ra là mảnh vải từ yếm xé ra kia, nàng tưởng hắn đã sớm ném đi, không ngờ hắn lại dùng để buộc tóc.
Ninh Ngôn cười khẽ, ngón tay nhẹ nhàng vò đầu Hạc Nghệ.
Tiếng ở phòng bên cạnh càng lúc càng to, có lẽ hai người kia đang đến cao trào, dâm từ gì cũng nói ra miệng.
“A… nhẹ một chút, hu hu hu, ngươi muốn chơi chết ta sao?” Nữ tử thét thành tiếng, vừa khóc vừa mắng, giọng không ngừng run rẩy.
Nam tử nhanh chóng đáp lời: “Con đĩ này, lão tử muốn đụ chết ngươi đó, thì sao nào? Tiểu huyệt dâm đãng như vậy, một cây côn thịt không đủ cho ngươi ăn đúng không? Hừ, tiểu kỹ nữ, phu quân của ngươi biết ngươi ở bên ngoài ngoại tình không?”
“Ưm ưm… câm miệng đi… A a a… nhẹ một chút… đừng… ưm… ưm…”
Thì ra là một cặp mèo mả gà đồng, chẳng trách lại đụ nhau ở nơi này, không coi ai ra gì.
Tiếng nam nữ rên rỉ vang lên liên tiếp, những lời bọn họ nói vô cùng tục tĩu, nghe thôi cũng thấy lòng nóng lên, chân tay nhũn ra.
Ninh Ngôn giơ tay, bịt tai Hạc Nghệ lại.
Bàn tay mềm mại không ngăn cản được những từ ngữ khó nghe kia, nhưng hành động này lại khiến Hạc Nghệ nhanh chóng mở tròn mắt.
Hắn đè trên người Ninh Ngôn, vừa uống sữa của nàng, vừa nổi sóng lớn trong lòng.
“Ngoan, công tử đừng nghe, bẩn lỗ tai.”
Nàng dịu dàng dỗ dành hắn, giống như một “mẫu thân” bao dung che chở con trai mình.
Khóe mắt Hạc Nghệ ửng đỏ, sự lạnh lùng trên mặt dần được hòa tan, không còn đơ như trước nữa.
Trái tim bị thù hận bủa vây của hắn như bị đả kích, vỏ ngoài còn chưa kịp cứng rắn đã bị đánh đến lộ cả máu thịt.
Ninh Ngôn lại không cảm nhận được sự thay đổi cảm xúc của hắn, bởi vì thân thể hắn càng thay đổi một cách trực quan hơn.
Tiểu Thực hét lớn trong đầu nàng: “A a a, giá trị động lòng lại tăng thêm 6 điểm.”
Quái vật khổng lồ kia cũng chậm rãi ngóc đầu lên, chọc vào đùi Ninh Ngôn, khiến nàng vô cùng kinh ngạc.
Thì ra hắn có phản ứng, chỉ là không nghĩ tới phản ứng lại mạnh như vậy.
Mới nghe xong vài câu tục tĩu mà đã có dục vọng rồi sao? Ninh Ngôn thầm bật cười, quả nhiên là một thiếu niên đơn thuần.