Xuyên Nhanh: Dùng Thân Thể Công Lược Vai Ác

Chương 11.1: Không cần ta đi cùng ngươi sao?

Trước Sau

break
Tuy Liêm Châu ở biên cảnh, nhưng bá tánh lại sinh sống rất tốt, cửa hàng san sát nối tiếp nhau, tuy đã chiều tối mà vẫn náo nhiệt như ban ngày.

Ninh Ngôn dẫn theo Hạc Nghệ đi sâu vào trong, nàng xoa bụng, nàng đã đói lắm rồi.

Vú trướng đau cũng là một loại tra tấn, thỉnh thoảng lại trào sữa ra, làm vải chỗ ngực áo nàng ướt nhẹp.

May mà sắc trời đã tối, nhìn cũng không rõ ràng.

Hạc Nghệ im lặng suốt dọc đường, hắn biết, nếu không phải nhờ Ninh Ngôn, căn bản hắn không vào được Liêm Châu.

Nhưng hiện giờ, bọn họ gặp phải một vấn đề rất quan trọng, đó chính là tiền ở đâu ra?

Không có tiền nửa bước khó đi, bọn họ còn muốn tới kinh thành, không có tiền, căn bản không đi nổi.

Ninh Ngôn nghiêng đầu nhìn Hạc Nghệ, thấp giọng hỏi: “Công tử đang buồn phiền chuyện tiền bạc sao?”

Sau khi nghe nàng hỏi vậy, Hạc Nghệ chỉ đành gật đầu.

“Xin lỗi, ta chỉ là một đào binh, không xu dính túi, hiện giờ dựa vào ngươi mới tới được Vinh quốc, thật sự liên lụy ngươi.” Hắn tạ lỗi.

Ninh Ngôn kinh ngạc nhìn hắn, ngoài việc giấu giếm thân phận, Hạc Nghệ đối xử với nàng khá thật lòng.

Tiểu Thực đột nhiên hô lên trong đầu nàng: “Bẩm báo chủ nhân, điểm rung động của Hạc Nghệ tăng lên! Đã được 3 điểm rồi!”

Ninh Ngôn nhướn mày, có lẽ là do Hạc Nghệ cảm thấy áy náy với nàng.

“Không sao, công tử, ngươi tìm một chỗ chờ ta đi! Ở Liêm Châu, ta có một người chị em tốt, để ta tìm nàng ấy mượn ít tiền, chờ chúng ta đến kinh thành, trả lại cho nàng ấy cũng được.”

Ninh Ngôn nói dối không hề có chút gánh nặng nào, vừa rồi nàng đã nghĩ ra cách, hiện giờ chỉ chờ tách khỏi Hạc Nghệ là nàng có thể đi kiếm tiền.

Hạc Nghệ không hoài nghi nàng, chỉ hỏi: “Không cần ta đi cùng ngươi sao?”

Ninh Ngôn vội xua tay: “Không cần, thế này đi, ngươi cứ đi thẳng, đến khách điếm đầu tiên thì đứng ở cửa chờ ta, ta mượn tiền xong sẽ đi tìm ngươi.”

Nàng xoay người đi về hướng khác, bỏ Hạc Nghệ ở lại đó.

Hạc Nghệ ngập ngừng, muốn nói lại thôi.

Sau khi cảm nhận được bước chân của nàng đã đi xa, hắn mới đi dọc theo con phố.

Phía sau bỗng truyền đến tiếng vó ngựa dồn dập, có người cưỡi ngựa phi nhanh ở trong thành Liêm Châu.

Nhóm người này hoàn toàn không để ý tới dân chúng, lao như thổ phỉ, trong miẹng bọn họ còn phát ra âm thanh mắng chửi.

Hạc Nghệ biết người có thể cưỡi ngựa ở biên cảnh tuyệt đối không phải kẻ đầu đường xó chợ.

Hắn duỗi tay che mảnh vải ở mắt, giả vờ như đang điều chỉnh, thật ra là dùng tay che hơn nửa khuôn mặt.

Nhóm người lao như gió, làm áo khoác Hạc Nghệ tung bay, có hương vị quen thuộc lan ra.

Là mùi máu.

Còn có sự hung ác và sắc bén trên chiến trường.

Đây là người trong quân doanh.

Hạc Nghệ hơi nhíu mày, nhưng tình hình hiện tại quá bất lợi với hắn, hắn phải mau chóng khôi phục thần lực, việc cứu Ngọc Loan có khó khăn quá lớn, hắn không hoàn toàn nắm chắc.

Ninh Ngôn lượn qua đầu ngõ, sau đó trong tay có thêm một đóa hoa rất đẹp.

Nàng cầm đóa hoa giả, đi tới đi lui trong thành, rất nhanh đã thấy được một cửa hàng bán đồ trang sức.

break
Ước Hẹn Với Hai Người Đàn Ông (H)
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nữ Cường
Thái Tử Tỷ Phu Và Cô Em Vợ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại
(Cao H)Câu Dẫn Cầm Thú Giáo Sư Nhà Bên
Ngôn tình Sắc, Sủng, HIện Đại
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc