Xuyên Nhanh: Dùng Thân Thể Công Lược Vai Ác

Chương 9.2: Nếu như thế thì chúng ta ngủ chung một giường đi

Trước Sau

break
Hắn nghĩ chắc hẳn hắn đói lâu lắm rồi mới có thể uống sữa của nàng, hiện giờ ăn no, có lẽ hắn sẽ không gặp phải chuyện xấu hổ kia nữa.

Nhà tranh chỉ có một chiếc giường, Ninh Ngôn lau qua, miễn cưỡng có thể nằm ngủ.

Hạc Nghệ khoanh tay đứng ở hành lang, tiếng thu dọn vang lên sau lưng, hắn muốn lơ đi cũng khó.

“Công tử, mau đi ngủ thôi, ngày mai lên đường sớm một chút, buổi chiều có thể tới Liêm Châu rồi.”

Liêm Châu là tỉnh nằm ngay biên cảnh của Vinh quốc, vào được Liêm Châu, cũng coi như bước vào Vinh quốc.

Hạc Nghệ quay đầu “nhìn” vị trí của Ninh Ngôn: “Ngươi ngủ đi.”

Ninh Ngôn nghe vậy thì vội nói: “Ta là nô lệ, sao có thể ngủ trên giường được. Công tử ngủ đi, trên người ngươi còn có thương tích…”

Nàng bước nhanh tới, kéo cánh tay Hạc Nghệ đi về phía giường.

“Không cần, ngươi là nữ tử, chỉ có một chiếc giường, nên để cho ngươi ngủ.”

Hạc Nghệ buông tay xuống, muốn thoát khỏi ma trảo của nàng, nhưng Ninh Ngôn không để hắn được như ý.

Giọng nàng run rẩy, giả vờ sợ hãi: “Công tử, ngươi ngủ giường đi, ta nằm ở ghế kia một đêm là được.”

Sau khi nghe nàng nói vậy, Hạc Nghệ bỗng cảm thấy bất đắc dĩ.

Hiện giờ tình hình của hai người hơi khó xử, lại vì độc Triền Lê ảnh hưởng, dẫn đến việc bây giờ hắn còn không bằng một nam tử bình thường.

“Nếu như thế thì chúng ta ngủ chung một giường đi.”

Im lặng hồi lâu, Hạc Nghệ nói ra một câu.

Ninh Ngôn nhếch môi cười, cảm giác đạt được mục đích thật sự rất tuyệt!

Nàng xoay người tắt đèn, lần mò về tới mép giường: “Công tử, ngươi nằm xuống đi, ngươi nằm bên trong nhé.”

Hạc Nghệ cũng không kịp tự hỏi vì sao nàng lại đáp ứng sảng khoái đến vậy, thì đã bị nàng đẩy lên giường.

Ván giường rất cứng, cho dù Ninh Ngôn đã ngủ qua nhiều loại giường nhưng cũng bị cộm một hồi lâu.

Nàng quay đầu nhìn Hạc Nghệ nằm bên cạnh, hình như hắn ngủ rồi.

Tiếng hít thở dần nhẹ đi, hắn đứng đắn nằm ngủ trong góc, cách nàng khoảng nửa thước.

Ninh Ngôn đảo mắt, trong đầu nghĩ ra một kế.

Nàng nhắm mắt lại, tuy không ngủ được nhưng hơi thở vẫn như nửa tỉnh nửa mê.

Bên này quá yên tĩnh, ngoài phòng có tiếng dế kêu, giống như ở trong sân, lại giống như ngoài cửa.

Chợt vang lên một tiếng hét làm Hạc Nghệ mở choàng mắt.

Nữ tử bên người đột nhiên nói mơ, giọng nói mang theo sự sợ hãi và nức nở: “Đừng! Xin ngươi đó, đừng như vậy, cứu mạng… hu hu hu, xin ngươi buông tha ta…”

Nàng khua loạn cánh tay, hình như đang giãy giụa, lại giống như liều mạng bảo hộ chính mình.

“Á! Đừng đừng…. đừng làm thế, xin ngươi, buông tha cho ta… Hu hu hu hu!”

Hạc Nghệ nhíu mày, nếu thần lực vẫn còn, một trận bóng đè nho nhỏ như này, hắn búng tay là có thể giải quyết.

Nhưng hiện tại thần lực bị phong bế, hắn chỉ đành bó tay.
 

break
Thái Tử Tỷ Phu Và Cô Em Vợ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại
Tập truyện: Nam Nhân Là Để Cưỡi (NP, Cao H)
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại, Cao H
Chị Gái Lầu Trên
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc