Ngày hôm sau là kỳ thi giữa kỳ, thời gian thi bắt đầu từ giữa trưa.
Cố Ly Ly ngậm một miếng bánh mì, vừa đến trường là đi thẳng đến phòng thi.
Liếc mắt sang bên cạnh, cô thấy Vương Hạo đang nằm dài trên bàn ngủ ngon lành, mấy bạn học phía trước cũng uể oải, chán chường.
Đôi mắt đẹp của Cố Ly Ly hơi nheo lại: Giới trẻ bây giờ... sa sút thế sao?
Rất nhanh, chuông báo hiệu vang lên.
Giám thị ôm một chồng đề dày cộp bước vào phòng.
Phát đề xong, giám thị nói: “Các em nghiêm túc làm bài nhé, không được gian lận đâu! Thời gian thi là bốn tiếng, hôm nay chỉ thi một môn thôi. Bắt đầu làm bài, cố lên nhé!”
Cố Ly Ly nhận đề, lướt qua một lượt rất nhanh.
Xem xong, cô chỉ buông một câu: “...Chỉ thế thôi à? Có tay là làm được mà.”
Hệ thống trong không gian lúc này lo sốt vó: [Ký chủ đại nhân, đề này ngươi làm được không? Có cần ta liếc đáp án hộ không?]
Cố Ly Ly nhíu mày, suýt nữa bóp gãy cây bút trong tay.
[Im đi! Lắm mồm!]
Ngay lập tức, hệ thống im như gà, không dám hé răng.
Hệ thống: “...” Nuốt khan dòng nước bọt không tồn tại. Mẹ ơi! Ký chủ này đáng sợ quá! Không chọc nổi!
Thế giới yên tĩnh trở lại, Cố Ly Ly bắt đầu cắm cúi viết bài.
Trong nguyên tác, kỳ thi giữa kỳ này nam nữ chính đạt đồng hạng nhất toàn thành phố. Nghĩ đến đây, ánh mắt Cố Ly Ly lóe lên.
Nhất à? Được thôi.
Một tiếng sau, Cố Ly Ly đặt bút xuống. Nhìn đồng hồ trên tay, còn hai tiếng nữa là đến giờ thi bằng lái.
Giám thị thấy cô làm bài nghiêm túc, tò mò bước đến, khoanh tay nhìn bài thi của cô.
Chỉ một cái liếc, giám thị sững người.
Trời đất! Trang đầu gần như đúng hết!
Giám thị lại nhìn gương mặt Cố Ly Ly.
Gương mặt này ông nhận ra, là Tô Ly Ly lớp 11A3.
Nhớ lại, ông nhíu mày. Ông từng nghe giáo viên chủ nhiệm lớp đó nói Tô Ly Ly học lực bình thường.
Vậy giờ là sao? Bị tráo người rồi à?
Giám thị nghi ngờ sâu sắc (⊙o⊙).
Cố Ly Ly kiểm tra lại bài một lần nữa, xác nhận không sai, rồi xách đồ rời khỏi phòng thi.
Vừa thấy cô đi khỏi, giám thị lập tức cầm bài của cô lên.
Nhìn phần tên lớp và họ tên, đúng là Tô Ly Ly lớp 11A3.
Giám thị càng thêm nghi ngờ. Trước giờ không phải giáo viên chủ nhiệm nói cô bé này học lực bình thường sao? Đây mà là “bình thường”? Hay ông hiểu sai chữ “bình thường” rồi?
Giám thị nghi ngờ bản thân, mang bài lên bục giảng, lấy đáp án ra dò...
Dò xong, giám thị: “...” Bắt đầu hoài nghi cuộc đời...
Đúng hết! Không thể nào!
Giám thị nghĩ mình nhìn nhầm, dò lại lần nữa, vẫn đúng hết. Chỉ khác cách trình bày, còn đáp án thì hoàn toàn chính xác.
Giám thị ngẩng đầu nhìn camera phía sau lớp, bắt đầu nghi ngờ Cố Ly Ly gian lận.
Nghĩ vậy, ông gọi thêm một giám thị đến trông lớp, còn mình thì đi đến phòng giám sát.
Tại phòng giám sát, ông vội mở video giám sát lúc thi, mắt dán chặt vào hình ảnh Cố Ly Ly, tìm dấu hiệu gian lận.
Kết quả khiến ông thất vọng.
Cả quá trình, Cố Ly Ly cúi đầu làm bài, không hề ngẩng lên, không hề có động tác bất thường.
Giám thị: “...”
Bên này, Cố Ly Ly rời khỏi trường, bắt taxi đến trung tâm sát hạch lái xe.
Tới nơi, cô thi luôn phần lý thuyết (môn 1), đậu một cách hoàn hảo.
Sau đó, cô thi tiếp môn 2 và môn 3.
Ngồi vào ghế lái, giáo viên ngồi bên cạnh còn nhỏ giọng dặn dò: “Lát nữa đừng căng thẳng, cứ làm theo hướng dẫn của tôi.”
Cố Ly Ly: “...” Khóe môi giật giật. Từ đâu mà ông thấy tôi căng thẳng vậy?
Giáo viên nhìn cô, hỏi: “Cô sẵn sàng chưa?”
Cố Ly Ly: “Sẵn sàng rồi, bắt đầu đi.”
Giáo viên hướng dẫn cô điều khiển xe lên đường.
Một vòng xong, môn 2 đậu hoàn hảo.
Tiếp theo là môn 3.
Giáo viên tiếp tục hướng dẫn cô lái xe chậm rãi trên đường.
Giáo viên: “Lần đầu ra đường, đừng căng thẳng, cứ từ từ.”
Cố Ly Ly: “...” Sao nghe câu này thấy sai sai?
Cô bắt đầu thấy phiền, lái xe với tốc độ như rùa bò, giáo viên bên cạnh vẫn lải nhải không ngừng.
Đột nhiên, một chiếc Audi lao tới, dừng ngay bên cạnh xe cô.
Cửa kính bên lái hạ xuống, một giọng nói ngạo mạn vang lên: “Cô là rùa à? Lái chậm thế! Ha ha ha! Đồ rác rưởi!”