Do quán tính, Tần Thân Hỗ ngồi sau bị hất mạnh về phía trước.
“Bốp!” Trán cậu ta đập thẳng vào ghế trước, nổi một cục u to tướng.
Tần Thân Hỗ: “...” Tôi là ai? Đây là đâu? Vừa rồi xảy ra chuyện gì thế?
Còn đang choáng váng, Cố Ly Ly lại bất ngờ phanh gấp.
“Bốp!” Lại một cú nữa, trán cậu ta lại ăn thêm một cú đập.
Tần Thân Hỗ: “...”
Cậu ta ôm đầu, sờ hai cục u mới toanh, tức giận hét lên: “Cô gái chết tiệt! Cô làm cái quái gì vậy?!”
Cố Ly Ly nghiêng đầu vô tội, liếc đèn giao thông phía trước: “Cậu mù à? Không thấy đèn đỏ sao?”
Tần Thân Hỗ: “...” Má nó! Cậu ta nghi ngờ cô cố tình đấy!
Hệ thống: “...” Đúng rồi, ký chủ cố tình đấy. Cậu làm gì được cô ấy?
Sau hai cú “giáo huấn”, Tần Thân Hỗ rút kinh nghiệm, cài dây an toàn. Rồi quay sang nhìn Cố Ly Ly bằng ánh mắt đầy khiêu khích: “Ha! Tôi cài rồi đấy, cô giỏi thì làm thêm cú nữa điヘ(__ヘ)”
Cố Ly Ly nhìn cậu qua gương chiếu hậu, khóe môi cong nhẹ. Nhìn đèn giao thông sắp chuyển xanh, cô lại đạp ga hết cỡ.
“Bốp!”
Tần Thân Hỗ ôm trán, mặt mũi ngơ ngác.
Má nó! Sao lại thế nữa?! Rõ ràng đã cài dây an toàn rồi mà?! Sao đầu vẫn đập?!
Cố Ly Ly vừa lái vừa cười nhạt: “Cậu bị ngốc à? Cài dây an toàn mà cũng cài sai, đỉnh thật!”
Nghe vậy, Tần Thân Hỗ vội cúi xuống kiểm tra, quả nhiên, cài sai thật.
Tần Thân Hỗ: “...” Má nó! Cài dây cũng sai, nhục quá!
Cậu ta chỉ muốn độn thổ. Gương mặt đẹp trai đỏ rồi xanh, xanh rồi đen, đen rồi trắng, biểu cảm phong phú đến mức khiến Cố Ly Ly không nhịn được mà cười.
Chỉ thế thôi à? Xì,
Muốn đại lão làm tài xế, thì phải trả giá chứ.
Cuối cùng, Cố Ly Ly đưa Tần Thân Hỗ đến một nhà hàng hạng nhất.
Vừa vào phòng riêng, Tần Thân Hỗ cười nham nhở: “Ha ha ha! Cô gái chết tiệt, hôm nay tôi phải ăn cho đã đời!”
Cố Ly Ly nhíu mày, ném thẳng menu cho cậu ta.
Tần Thân Hỗ hào hứng gọi một đống món đắt tiền. Sau khi thanh toán xong, Cố Ly Ly... lái xe chuồn mất.
Đến khi Tần Thân Hỗ nhận ra, chạy ra ngoài thì chỉ thấy bụi mù mịt.
Đừng nói bóng dáng Cố Ly Ly, ngay cả cái bóng của xe cô cũng không thấy.
Tần Thân Hỗ: “...” Má nó! Cô gái chết tiệt! Chuồn nhanh thế là sợ tôi ăn đến phá sản à?!
Trên xe.
Cố Ly Ly liếc nhìn thông báo trên điện thoại, khóe môi giật giật.
Má nó! Tên này là heo à? Gọi toàn món đắt tiền, ăn nổi không? Lãng phí thực phẩm, đúng là không ra gì!
Hệ thống: “...” Đúng vậy, ký chủ. Lãng phí là đáng xấu hổ. Ngươi có thể tặng cậu ta combo “bao tải 10 năm” để răn đe.