Xuyên Nhanh: Cố Lên Nào, Làm Người Đàn Ông Tốt

Chương 36: Tôi ăn bám trong tiểu thuyết niên đại (TG1)

Trước Sau

break

Editor: L’espoir

*

“Còn con người bác gái Từ thì thích chiếm lợi người khác, ra ngoài không thấy tiền thì coi như bị mất tiền, tính cách của bác gái Bạch ở hậu viện có hơi kỳ cục, lại thêm chuyện trước đó em định xem mắt với Bạch Thiết Cương, chỉ sợ bà ấy sẽ tỏ thái độ cay độc với em một đoạn thời gian, nhưng em không cần phải nhẫn nhục, chúng ta không nợ bà ấy cái gì cả, cuối cùng là bà cụ góa bụa ở hậu viện, ngày thường bà ấy không ra ngoài nên anh cũng không biết gì nhiều về bà ấy.”

Tiếp theo, Tống Thần lại giới thiệu sơ lược cho cô những người trẻ tuổi trong viện.

Từ Tiền Tiến là người Triệu Mai Tử quen thuộc nhất, anh ta đã cưới Triệu Tuyết Như - người cùng thôn với cô, Triệu Mai Tử cũng đã gặp ba đứa con trai và một đứa con gái của nhà ông cả trong tiệc rượu.

Nhà ông cả có nhiều con, gian phòng lớn nhất ở phía đông là phòng ngủ của hai vợ chồng già và cũng là nhà chính dùng cơm đãi khách, một gian phòng nhỏ khác cũng chia làm hai, sau khi anh cả họ Trương Trương Phúc kết hôn đã cùng vợ ở trong nửa gian phòng nhỏ đó, nửa gian phòng còn lại là chỗ ở của hai anh em Trương Lộc và Trương Thọ, con gái út Trương Hỉ vốn cũng sống trong gian phòng nhỏ đó, nhưng giờ cô bé đã học lớp năm, con gái đến tuổi thấy kinh lần đầu không thể tiếp tục ở chung với các anh trai được nữa, hai ông bà già không còn cách nào, đành phải kê một cái giường nhỏ trong phòng mình cho cô bé.

Mắt thấy con trai thứ hai Trương Lộc cũng đã đến tuổi kết hôn, nhưng trong nhà không có phòng dư cho hắn dùng để kết hôn, đây cũng là nguyên nhân vì sao họ lại nhắm đến Tống Thần.

Lúc trước một người đàn ông độc thân như anh lại chiếm hai gian phòng hơn 70 mét vuông, thật sự là quá khiến người ta chướng mắt.

Triệu Mai Tử cũng đã gặp Lữ Đại Đảm - con nhà ông hai, nói một cách dễ nghe thì anh ta vô tư thoải mái, nói khó nghe thì chính là cứng đầu, nhờ vào việc xào nấu nhiều năm mà luyện được sức tay mạnh mẽ, hễ kích động là ra tay đánh người, bên ngoài đã không ít lần gây rắc rối cho ông hai.

Về phần ông ba Vương Tư Văn và bà ba Hứa Chiêu Đễ không có con cái, hai vợ chồng sống trong dãy gian nhà ngược hướng kém nhất, dãy nhà đó không có ánh sáng, thông gió cũng kém, nhà họ Trương thiếu phòng như vậy, cũng chướng mắt mấy gian phòng ở của nhà họ Vương.

Bà cũng giống như ông ba, không có cảm giác tồn tại trong viện.

Cuối cùng chính là Bạch Thiết Cương, sức khỏe của hắn không tốt, thời gian ra ngoài ít, bình thường chỉ cần chú ý không để cho hắn có cơ hội ăn vạ là tốt rồi.

“Anh yên tâm, sau này có em rồi, em sẽ không để người nào khi ức hiếp anh nữa đâu.”

Ánh mắt Triệu Mai Tử kiên định, ánh sáng trong mắt khiến cả Tống Thần rung động trong giây lát.

Cái cô ngốc này, làm sao anh có thể bị người ức hiếp được chứ, nhưng sự tức giận của Triệu Mai Tử lúc này rõ ràng là do Tống Thần cố ý khơi gợi.

Vì cuộc sống hạnh phúc sau này, anh cần tinh thần trách nhiệm và ý muốn bảo vệ của Triệu Mai Tử.

Áy náy à? Người chỉ có một chút lương tâm thì làm sao có thể có thứ đó chứ.

Tống Thần cảm thấy, Triệu Mai Tử cũng coi như may mắn, ít nhất vì không bị hệ thống xóa bỏ, đời này anh sẽ diễn vai một người tốt.

Anh chỉ là đang diễn vai thôi, chứ không muốn thực sự trở thành một người tốt.

*****

Để kịp giờ ăn trưa ở nhà mẹ đẻ, ngày lại mặt Tống Thần và Triệu Mai Tử đều dậy khá sớm, xách quà lên và xuất phát.

Trong ngày xuất giá, khi đang thu dọn hành lý của mình, Triệu Mai Tử đã nhìn thấy 15 đồng tiền được giấu dưới đáy hành lý, xét đến số tiền này cùng với con gà chăm chỉ đẻ trứng mỗi ngày, quà lại mặt mà đôi vợ chồng trẻ chuẩn bị cũng được coi là khá hậu hĩnh.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc