Hôm qua đi chơi chợ đêm về muộn, nhưng sáng nay Uyên Dương vẫn dậy thật sớm. Cậu chuẩn bị, chải chuốt thật kĩ. Nhìn bản thân trong gương, Uyên Dương hài lòng. Cậu hớn hở xuống nhà ăn sáng.
" Bác ơi, anh Thái Anh chưa dậy hở bác? "
" Cậu Thái Anh đã đi làm từ sớm rồi thưa cậu chủ! "
" Ò! "
Uyên Dương nghĩ mà khâm phục, hôm qua đi chơi về muộn thế mà sáng nay anh ấy vẫn còn sức dậy sớm đi làm. Cậu cũng nhanh chóng ăn sáng rồi đi đến trường.
Tại trường, quả nhiên, Địch Mộng Y đã đứng đợi cậu ngay trước cửa phòng học của cậu.
" Tớ có chuyện muốn nói với cậu! " Mộng Y lên tiếng .
Uyên Dương khinh khỉnh : " Tôi chả có gì để nói với cậu cả! "
" Cậu giận tớ phải không, tại hôm qua tớ lỡ làm cậu bị thương. Cậu cắt tóc cũng là vì chuyện hôm qua phải không, tớ biết là cậu quan tâm đến tớ.... "
Ủa gì vậy, sao lại nói như kiểu cậu thích Mộng Y, nhưng ăn không được thì đạp đổ ấy. Uyên Dương cười khẩy :
" Bớt nói mấy câu mắc ói đấy lại đi. Sắp vào giờ học rồi, cậu cũng nên đi đi, ở đây chắn cửa lớp. Còn nữa, từ giờ đừng bao giờ bén mảng lại gần tôi nữa. Số tiền trước đây cho cậu mượn, .... " Uyên Dương liếc sang : " Không cần trả cũng được! Dù gì cũng là mấy đồng cỏn con! "
Nói xong, không đợi người kia nói gì thêm cậu đã đi thẳng vào lớp. Hôm nay tự dưng Mộng Y ăn nói nhẹ nhàng với cậu, thật sự là không quen.
Khác với vẻ mong manh vừa nãy, khi Uyên Dương vừa rời đi, Mộng Y đã cắn môi đến bật máu, ánh mắt dữ tợn trừng cậu.
" Mẹ mày Uyên Dương. Tao sẽ làm cho mày không còn cái vẻ tự cao đấy nữa! "
Tiết học trôi qua một cách yên bình.
Giờ nghỉ trưa, Uyên Dương vừa bấm điện thoại vừa đi ra căng tin. Xung quanh tiếng xì xào to nhỏ. Hình như là nhắm vào cậu. Uyên Dương khó hiểu ngẩng đầu lên. Mấy người ấy nhanh chóng quay đi. Gì vậy nhỉ?
Cho đến khi cậu lấy đồ ăn xong rồi ngồi xuống bàn ở căng tin, tiếng xì xào vẫn không dứt. Mình đã bỏ lỡ chuyện gì rồi sao?
Uyên Dương gắp đồ ăn vào miệng, thật sự chả ngon chút nào, cái cảm giác bị xì xào bàn tán này. Đang tính gọi điện nhờ người điều tra thì đã có người gọi điện đến rồi. Là anh trai của cậu.
" Alo Dương Dương à! Từ sáng giờ mày có gặp chuyện gì lạ không? "
" Sao anh biết? Sáng giờ mọi người cứ xì xào bàn tán em cái gì ý! Đang ăn cũng không ngon mà! "
" Xin lỗi! Có người đã chụp ảnh hôm qua chúng ta đi uống trà sữa rồi đi chơi chợ đêm với nhau. Giờ đang tung tin anh đang bí mật hẹn hò và mày, là người yêu của anh! " Thái Anh giải thích.
" Anh sẽ lên tin đính chính, chỉ là mày có muốn lộ thân phận không, sợ sau này mày sẽ phiền phức! "
" Không sao, cứ lên tin đính chính đi anh. Chứ chuyện này cũng đủ phiền phức rồi! " Uyên Dương xoa xoa mi tâm nói.
" Ừm oke! Vậy anh cúp máy nha! "
" Vâng! "
Kết thúc cuộc trò chuyện, Uyên Dương ngay lập tức lên mạng xã hội. Hot search : #1. Ca sĩ Thái Anh bí mật đi hẹn hò!
Bên dưới là quá trời bình luận. Chửi có, ủng hộ cũng có. Nhiều nhất vẫn là bình luận chửi cậu của mấy đứa fan não tàn. Mới đăng lúc sáng mà giờ đã lên hot search rồi, phải nói là độ nổi tiếng của anh trai rất lớn a! Dương Dương mệt mỏi!
Bảo sao sáng giờ quá trời người bàn tán xung quanh cậu. Mấy người này hay thật, anh em ruột cũng không tha nữa chứ.
Phải cho đến khi tài khoản Thái Anh lên bài đính chính hai người là anh em, kèm theo những bức ảnh gia đình của hai người, thì những bình luận ác ý nhằm vào cậu mới chấm dứt. Fan quay xe còn nhanh hơn anh Hải! Nhiều bình luận khen ngợi hai anh em nào đẹp, nào thân thiết... nhưng không hề có một bình luận xin lỗi vì đã chửi cậu. Đúng là mạng xã hội, toàn ném đá giấu tay!
Uyên Dương đứng dậy, bữa trưa cậu vẫn chưa ăn hết, thật sự là không ăn nổi nữa! Cậu chán nản đi bộ vô định trong khuôn viên trường. Cho đến khi một giọng nói cất lên :