_Tước Thiên cùng Kỳ Lôi cưỡi ngựa nhanh đến mức tối đa, người đi hai bên đường không nhìn thấy được là ai đang cưỡi ngựa ,mắt họ chỉ thấy lớp bụi trắng khi bọn họ chạy qua.
_Lúc này ở bìa rừng rộng rãi, hai con chiến mả chở trên lưng hai nữ nhâ, Dạ Yến giọng nhừa nhựa đếm: một.. hai..ba,dứt lời cả hai cưỡi ngựa chạy nhanh về phía trước .
_Cuộc rượt đuổi ngang sức, vào lúc này chưa có người nào vượt qua nhau, hai nàng chạy qua đâu, bụi cát bay mịch mù,cả hai đều ở trạng thái say rượu.
_ Nhất là Trương Dạ Yến nàng uống nhiều nhất, nàng ngồi trên lưng ngựa mà người cứ ngã qua ngã lại, Khắc Trí ẩn mình trên cây theo dõi cùng bảo vệ, hắn nhìn thấy tiểu muội như vậy trong lòng đầy lo lắng ,cứ di chuyển theo Dạ Yến, hắn sợ nàng té ngựa.
_Anh em họ Ảnh cũng không dễ chịu gì hơn, họ theo bảo vệ Uyên Nghi,nếu nàng ấy có việc gì, thì cái mạng của anh em họ cũng khó giữ.
_Lúc này ở đầu bìa rừng, Tước Thiên cùng Kỳ Lôi đã chạy đến, bọn họ chẳng nhìn thấy gì, chỉ thấy được từ đằng xa bụi bay mù mịt, Tước Thiên ánh mắt nhìn về phía đó hắn chắc chắn nương tử đang ở đấy, hắn liền cưỡi ngựa vọt đến phía đó, theo sau là Kỳ Lôi và các hắc y vệ.
_ Hai nữ nhân đang hưng phấn cưỡi trên lưng ngựa mà phi như bay, nỗi buồn trong lòng cũng nhờ đó mà vơi đi một ít, nhưng không ngờ từ trong rừng hai con cọp phóng ra ,nó lên tiếng gầm lớn, làm cho hai con tuấn mã đi phi nhanh,bất ngờ nghe tiếng gầm làm cho sợ hãi,nó ngừng đột ngột, đứng lên hai chân trước lên tiếng hí vang.
_Dạ Yến cùng Uyên Nghi bị tình huống bất ngờ hai nàng bị hất về phía sau,không kịp phản ứng,cả hai đều té xuống đất, lộn hết mấy vòng,ba hắc y vệ vội vàng phóng đến chỉ kip đở hai nàng dậy, tay trái của Dạ Yến va trúng vào đá bị chém một đường dài máu phun ra như vòi nước hỏng.
_Uyên Nghi té xuống một chân đầu gối bị đập mạnh xuống đường, làm máu nơi đó cũng tuôn ra, va chạm mạnh nên khiến Uyên Nghi đứng lên khó khăn.
_Những con cọp khi nghe được mùi máu, chúng chạy nhanh về phía hai nữ nhân, kéo theo một đàn ở phía sau, Dạ Yến đở Uyên Nghi đứng dậy, Uyên Nghi lấy dưới chân ra cây súng lục, Dạ Yến cũng cuối xuống lấy dưới ống quần ra cây súng ngắn của mình, mỗi khi làm nhiệm vụ nàng đều mang theo.Hai người đứng đâu lưng lai với nhau,cùng với ba hắc y vệ, năm ánh mắt sắc sảo bọn họ nhìn về bầy cọp trong tu thế sẵn sàng chiến đấu.
_Lúc này Tước Thiên cùng Kỳ Lôi đã tới, nhưng cảnh trước mắt làm hai nam nhân thật sự hốt hoảng, cánh tay nương tử bị thương nặng, chân của Uyên Nghi cũng bị thương, trước mặt các nàng là đám cọp hung hãn, Kỳ Lôi lên tiếng la lớn: người đâu bảo vệ hai phu nhân .
_Dứt lời cả đám hắc y vệ kiếm tước khỏi võ,dàng hàng ngang trước hai vị phu nhân để bảo vệ.
Dạ Yến thấy vậy lên tiếng nói: các người tách đôi ra,chú ý hai bên hông, Tước Thiên kiếm cũng rút ra, hắn đi đến bên nương tử, vòng tay ôm cả người nàng vào lòng, miệng khẻ nói vào tai nàng: nương tử nàng có đau lắm không? xin lỗi ta đến muộn đã để nàng bị thương như vậy, Kỳ Lôi cũng đến bên Uyên Nghi ánh mắt lo lắng cùng đau xót hắn nhìn nàng, nhưng cả hai nữ nhân điều không thèm nhìn họ,mắt hai nàng vẫn đang canh chừng đám cọp đó.
_Bất ngờ một con xông lên nhằm vào Uyên Nghi mà tấn công, Uyên Nghi không gấp gì nàng đưa súng canh ngay chính giữa đầu cọp mà nổ súng,.. bùm.. một phát ngay tâm, con cọp nằm yên tắt thở,những con khác thấy đồng loại bị giết chúng càng tức giận,hung hăng tràn lên tấn công, những tiếng nổ vang lên liên tục,tiếng kiếm va chạm,khắc Trí theo sát Dạ Yến bảo vệ, còn anh em họ Ảnh thì theo sát Uyên Nghi,Tước Thiên ra đòn dứt khoát không để cho lũ cọp có cơ hội sống xót,Kỳ Lôi một đòn đánh ra thì nhẹ nhàng, nhưng sẽ làm cho ngũ tạng vỡ nát từ bên trong, tiếp theo đó là tiếng nặng nề ngã xuống của bầy cọp, sau hơn ba khắc chiến đấu cuối cùng cũng hạ được bọn cọp,chỉ còn vài con bỏ chạy vào rừng.
_Lúc này cả người Dạ Yến cùng Uyên Nghi đều dính đầy máu ,sức lực đã hao tổn quá nhiều ,vết thương ở cánh tay ,cùng đầu gối của hai nàng vẫn không ngừng chảy máu,nhưng cả hai lại không cho băng lại, Dạ Yến muốn Kỳ Lôi lo cho các hắc y vệ đã bị thương trước,hai tên nam nhân đành bấm bụng phải nghe theo các nàng.
_ Tước Thiên và Kỳ Lôi cũng không thua gì người đầy máu của lủ cọp,một số y vệ cũng bị thương khá trầm trọng, trong số đó có khắc Trí cùng Ảnh Dạ, lúc này hai nàng đang đứng nghỉ mệt,lưng quay về phía lùm cây, trong đó có một con cọp to lớn đang ẩn nấp,nó thấy cả hai nàng không phòng bị, nó nhào ra móng vuốt nó vương dài chụp lên hai bả vai của hai nàng.. á..á..hai tiếng thét đồng thời vang lên.
_ Tước Thiên cùng Kỳ Lôi đang kiểm tra thương tích của y vệ,nghe tiếng thét của hai nàng họ quay lại, thì trời ơi một cảnh trước mắt làm cả hai nam nhân đau đớn mà gọi lớn :nương tử!.. Uyên Nghi! hai thanh kiếm được tước khỏi võ,họ phóng như bay đến con cọp, đâm kiếm vào điểm chí mạnh trên thân cọp, nó gầm lớn gục xuống nhưng mống vuốt cũng không rời khỏi người của hai nàng.
_Dạ Yến đôi mắt phượng mệt mỏi ngước nhìn phu quân cánh tay nàng đưa ra về hướng người nam nhân nàng yêu thương say đắm, miệng nàng nói thầm lời gì đó rồi liền nhắm mắt đầu gục xuống bất tỉnh.
_Uyên Nghi thấy chị mình ngất đi nàng cũng chỉ kịp gọi lớn tên chị mình, bản thân cũng rơi vào hôn mê, trên cơ thể hai nữ nhân, xác con cọp vẫn đè lên họ. Tiếng gào lớn của hai tên nam nhân làm chấn động cả khu rừng, các loài chim sợ hãi bay toáng loạn Tước Thiên thét lớn : tất cả cùng kéo sát con cọp chết tiệt này ra khỏi người các nàng mau, hắn quay sang Kỳ Lôi đang ôm cánh tay của Uyên Nghi mà ngồi bất động dưới đất, hắn gọi lớn: biểu đệ mau phụ một tay với mọi người, để các nàng mất máu nhiều nàng sẽ chết mất, nhanh lên Kỳ Lôi.
_Nghe tiếng gọi lớn Kỳ Lôi chợt tĩnh lại,đứng lên cùng khiêng xác con thú này sang bên,đem nó về phủ sẽ thịch ăn, khi xác cọp được kéo lên, thì máu trên hai cánh vai của hai nàng phung ra như nước Tước Thiên vội xé vạt áo băng lại vết thương cho nương tử, Kỳ Lôi cũng như vậy, cả hai ôm hai nữ nhân vào lòng, đi lên xe ngựa trở về tướng phủ.
_ Về đến nơi Tước Thiên gọi lớn: truyền Lý thái y vào tướng phủ gấp .
_Kỳ Lôi thì lo chữa trị cho Uyên Nghi,vết thương đã được xử lý xong,hắn thay y phục sạch cho nàng, lúc này hắn mới thở ra nhẹ nhàng một chút.
_Lý thái y bên nay cũng xử lý xong các vết thương, ông bắt mạch cho Dạ Yến kiểm tra, một khắc sau ông dừng lại ngước nhìn Tước Thiên cười nói: xin chúc mừng nhị vương gia,vương phi đã có thai ,và cũng mừng là vết thương không ảnh hưởng lắm đến thai nhi,nhưng cần phải cẩn trong ba tháng đầu của thai nhi thưa vương gia.
_Tước Thiên đứng ngẫn ngơ khi nghe báo là hắn sắp được làm phụ thân,niềm vui trong lòng lúc này biết phải diễn tả ra sao?, hai giọt nước mắt vì quá hạnh phúc mà rơi xuống.
_Lý thái y thấy hắn như vậy cũng không dám làm phiền, ông lẵng lặn rời khỏi sương phòng.
Trên giường Trương Dạ Yến vẫn nhắm mắt ngủ say,Tước Thiên nhẹ nhàng nằm xuống bên nương tử,tay hắn nắm chặt tay nương tử,cứ như vậy thật ôn nhu mà ôm nàng .