Xuyên Đến Thú Thế: Thú Phu Quấn Lấy Xin Buông Tha

Chương 28

Trước Sau

break
Diệp Lam Tâm xấu hổ đến mức chỉ muốn tìm lỗ nào chui xuống, đẩy đẩy Rick, lắp bắp nói:

“Ngươi… dậy đi…”

Rick tuy không vui, nhưng vẫn ngoan ngoãn đứng lên, cởi áo choàng da thú khoác lên người nàng, ánh mắt vẫn dõi theo nàng đầy lưu luyến.


“Ta đi xem Phật Lôi Đức trước, hai người… cứ tiếp tục đi.”

Nói xong, Diệp Lam Tâm mặt đỏ tới mang tai, ôm lấy áo khoác da thú, quay người bỏ chạy như trốn giặc.

Nàng vừa đi khỏi, trong phòng chỉ còn lại hai người.

Nữ nhân kia đứng ngây người nhìn Rick — thân hình cường tráng mang đầy khí chất giống đực, bờ vai rộng, eo thon, từng đường cong trên lưng như được chạm khắc tỉ mỉ, hoàn mỹ đến mức khiến người ta không dám thở mạnh.

Dù chỉ là tấm lưng, nhưng cũng đủ khiến nàng mặt đỏ tim đập.

Ánh mắt dán chặt không nỡ rời đi — đây là lần đầu tiên Rick để lộ thân thể trước mặt nàng, tuy không phải hoàn toàn, nhưng với nàng… đã là quá đủ.

Cảm nhận được ánh nhìn ấy, Rick hơi cau mày, vẻ không vui lướt qua giữa hàng mi. Ý niệm vừa động, một bộ y phục trắng lập tức bao phủ lấy thân thể hắn, che kín từng đường nét cường kiện.

Hắn vẫn xoay lưng, vừa chỉnh lại áo vừa lạnh lùng hỏi:

“Ngươi tới đây làm gì?”

“Ta… Mẫu thân bảo ta đến nhắn ngươi chuẩn bị cho ngày mai cùng bà đến Vạn Linh Quốc — quốc chủ thành. Quốc vương bị trọng bệnh, triệu tập tất cả các thành phái vu y đến thương nghị đối sách…”

Nữ tử khẽ cúi đầu, hai tay xoắn lấy vạt áo, khuôn mặt ửng đỏ, giọng nói nhỏ như muỗi kêu.

“Ừ, biết rồi. Ngươi có thể về.”

Rick đáp gọn lỏn, rồi trực tiếp vòng qua nàng, bước ra cửa. Chỉ thấy hắn nhảy thẳng từ tầng hai xuống sân mà không quay đầu lại.

Nữ tử kia nhìn theo bóng lưng hắn một lát, sau đó cũng biến thân thành Bạch Xà, rời khỏi căn nhà gỗ.

Lúc này, Diệp Lam Tâm đã xuống đến tầng một. Phật Lôi Đức vẫn đang nằm cuộn mình trong góc phòng ngủ dưới lầu, say giấc.

Nàng nhẹ tay nhẹ chân, cẩn thận đắp chiếc áo khoác da thú của mình lên người ông.

Sau đó lại lấy thêm một chiếc chăn hình con khổng tước phủ thêm lên. Nhưng không hiểu sao, càng nhìn càng thấy có gì đó… sai sai.

[Rõ ràng là rắn mà lại được đắp chăn?]

Rick đứng bên nhìn hành động vụng về ấy, suýt nữa thì bật cười thành tiếng. Tiểu Lam Tâm đúng là quá đáng yêu…

Hình thú giống đực như Phật Lôi Đức vốn có da lông che chắn, căn bản không sợ lạnh. Chỉ có giống cái mềm yếu mới cần được giữ ấm. Nhưng nàng lại cẩn thận đến mức lo lắng cho cả một con rắn khổng lồ!

Không nỡ đả kích sự quan tâm của nàng, Rick liền chuyển chủ đề:

“Phật Lôi Đức chỉ bị thương ngoài da thì hai ngày nữa là lành. Nhưng vấn đề nằm ở chỗ — thương tổn bên trong mới khiến ông ấy không thể biến lại hình người. Ngũ tạng lục phủ đều bị tổn hại.”

Nghe hắn nói đã tìm ra nguyên nhân, ánh mắt Diệp Lam Tâm sáng rực lên:

“Vậy… ngươi có cách chữa khỏi cho phụ thân ta không?”

“Không có.”

Khóe mắt Rick thoáng hiện một tia lạnh nhạt, khó đoán.

“À…”

Nàng nghe vậy thì cụp mắt, gương mặt nhỏ nhắn xụ xuống đầy thất vọng.

Trong đầu bất giác nghĩ đến những tiểu thuyết xuyên không nàng từng đọc… Nữ chính trong đó toàn là người học y, vừa xuyên qua đã có thể cứu người, trị bệnh, oai phong lẫm liệt.

Còn nàng… lại đi học ngành máy tính.

Thật hối hận quá đi mất!

Sớm biết có ngày xuyên không thì đã chọn ngành y cho rồi. Học IT ở cái thế giới không có internet này thì có ích gì chứ?

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc