Xuất Qũy Ác Ý (Quyến Rũ Bạn Thân Của Bạn Trai)

Chương 13

Trước Sau

break

Tề Ngạn thấy người đứng dậy là Lục Tễ thì lập tức cười rạng rỡ, dính sát lại gần, một tay rất tự nhiên khoác lên vai anh, cơ thể gần như kề sát.

“Chà, ban đầu tôi còn lo số 1 không cõng nổi mình cơ, ai ngờ lại là trai đẹp Lục Tễ!”

Vừa nói, Tề Ngạn vừa đưa tay nhéo cơ tay của Lục Tễ, bị anh cau mày né tránh.

“Cơ bắp rắn ghê, hay anh bế tôi kiểu công chúa luôn đi?” Tề Ngạn nháy mắt trêu chọc.

Lục Tễ không đáp lời, cúi người cầm lấy ly rượu trên bàn uống cạn một hơi.

“Xin lỗi, tôi không thích đụng chạm cơ thể với người không thân quen. Tôi nhận phạt, uống rượu.”

Thấy Lục Tễ từ chối dứt khoát như vậy, ánh mắt Tề Ngạn đảo nhanh, liếc một cái về phía Giang Nhất Hoài.

Ôn Thư nhanh chóng hiểu ra. Việc Giang Nhất Hoài dẫn Lục Tễ theo tới đây, tám phần là muốn nhờ Tề Ngạn thăm dò thử giúp mình.

Hắn và Lục Tễ quá thân, nếu tự mình thử dò xét mà thất bại, có khi ngay cả tình bạn cũng mất. Bởi vậy, để Tề Ngạn là người không quá thân với Lục Tễ ra tay sẽ hợp lý hơn nhiều.

Những vòng sau không ai trong số họ rút trúng thẻ, nhưng mọi người chơi càng lúc càng táo bạo, thậm chí còn có đôi yêu nhau bị chỉ định phải hôn nhau trước mặt cả nhóm.

Lại đến một vòng nữa, Tề Ngạn rút được thẻ Quốc vương. Ôn Thư quay sang nhìn Giang Nhất Hoài, quả nhiên thấy hắn lén giơ tay ra hiệu con số. Tề Ngạn quét mắt qua hắn, rồi lập tức đứng dậy.

“Để tôi xem nên chọn số nào đây nhỉ?” Tề Ngạn vừa nói, vừa đi về phía Lục Tễ.

Bất ngờ, cậu ta vươn tay giật lấy lá bài trong tay Lục Tễ: “Vậy thì… số 7 và số 4 nhé!”

Hành động đột ngột của Tề Ngạn khiến Lục Tễ không kịp phản ứng, đến lúc muốn giành lại bài thì cũng đã muộn.

“Cậu làm vậy là phạm luật.” Lục Tễ trầm giọng nói.

Nhưng Tề Ngạn vốn là người lanh mồm lanh miệng, chỉ cười tươi rồi trả bài lại cho anh: “Ây da, tụi mình chỉ chơi cho vui thôi mà, để ý mấy ŧıểυ tiết làm gì, đừng làm mất hứng nha!”

Thấy cậu ta nói thế, Lục Tễ cũng không tiện nói thêm, đành ngồi xuống lại.

“Vậy thì… để số 7 hôn một cái lên má số 4 nhé?” Tề Ngạn giơ thẻ Quốc vương trong tay, hớn hở tuyên bố.

Mọi người lật bài ra. Quả nhiên không ngoài dự đoán của Ôn Thư, số 4 chính là Giang Nhất Hoài.

“Cả hai chúng tôi đều là con trai, hôn thế nào được?” Lục Tễ vừa nói vừa định với lấy ly rượu, nhưng bị Tề Ngạn giữ lại.

“Con trai thì sao? Hôn má thôi chứ có phải nơi nào khác đâu, hơn nữa cậu vừa nói không thích tiếp xúc thân thể với người không quen, Giang Nhất Hoài thì thân quá còn gì?” Tề Ngạn không chịu buông tha.

“Tôi không phải gay, hôn không được. Tôi tự phạt gấp đôi, thế được chưa?” Lục Tễ bị Tề Ngạn quấn lấy đến phát bực, gạt tay cậu ta ra rồi ngửa đầu uống lập tức mấy ly rượu.

Còn Giang Nhất Hoài, người đang ngồi bên cạnh Ôn Thư, sắc mặt đã trở nên khó coi, ngón tay đặt trên đầu gối siết chặt đến mức các khớp ngón trắng bệch.

Ôn Thư cũng bị chỉ định vài lần, nếu làm được thì cô lập tức làm, nhưng nếu yêu cầu quá đáng, cô lập tức uống rượu cho qua chuyện. Mọi người thấy cô là bạn gái của Giang Nhất Hoài, nên cũng phần nào nể mặt, không làm khó cô.

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc