Xuân Khuê Của Kiều Ly (NP)

Chương 8: Vô tình rình trộm

Trước Sau

break

Hàn Tử Lăng, mười tám tuổi, cách đây bốn năm đã theo sư phụ đi hành tẩu giang hồ. Ngụy Ảnh Cơ đồng ý để cho hắn lăn lộn sớm, không hề ngăn cản sự trưởng thành của hắn. Mỗi lần hắn đi rất lâu, một năm cũng chỉ về thăm nhà khoảng ba bốn lần.

 

Bao giờ trở về hắn cũng đi tìm Tử Vũ trước tiên, được biết ca ca của hắn ở trong phòng Kiều Ly nên mới mò đến. Không ngờ lại nghe được màn xuân phong sống động. Tử Lăng đứng bên ngoài được một lúc, càng nghe Kiều Ly rêи ɾỉ sắc mặt hắn càng trở nên khó coi. Tay hắn nắm thành quyền, nhanh chóng dùng khinh công, nhẹ nhàng biến mất không để lại một chút dấu vết nào.

 

 

Đêm khuya tĩnh lặng không âm thanh. Vài rặng mây mù cũng không ngăn được ánh trăng kia đang phủ lên toàn bộ cảnh vật trên thế gian một màu bàng bạc lờ mờ. Mùi hương hoa quỳnh tản ra, theo làn gió mát phảng phất.

 

Hàn Tử Lăng ngồi trên mái nhà cùng với một vò rượu trong tay. Chỉ vì buồn bực mà hắn leo lên đây ngồi, muốn ngắm gió mát trăng thanh xua đi sự khó chịu, không ngờ hắn lại bắt gặp cảnh tượng không ngờ tới.

 

Đối diện với phía hắn ngồi là một căn phòng đang thắp đèn. Ở phía bên trong, thân ảnh nữ tử trắng muốt yêu kiều đang nhẹ nhàng bước ra khỏi thùng tắm.

 

Đây chẳng phải là Kiều Ly, tỷ tỷ của hắn hay sao? Sao nàng lại tắm rửa ở trong phòng tắm dành cho hạ nhân như vậy?

 

Kiều Ly một mảnh trần trụi hoàn toàn trước mắt Tử Lăng, eo nhỏ tinh tế đánh một đường cong xuống mông, vểnh tròn về phía sau, thật là quá khiêu khích.

 

Tại sao nàng ở trong phòng kín, đóng cửa rồi mà Tử Lăng vẫn thấy nàng. Chính là vì chỗ Kiều Ly tắm hiện tại vốn đã khá cũ. Ở phía trên ô cửa giấy, vốn có một tấm gỗ điêu khắc, nhưng tấm gỗ này chính vì cũ nên đã mẻ một góc khá lớn, để lộ thẳng hình ảnh bên trong cho hắn nhìn thấy.

 

Thật ra, nếu chỉ là người ở dưới sân hoặc đứng trên mặt đất, chiều cao thấp hơn cửa đi, thì cũng chẳng nhìn thấy bất kì cái gì ở bên trong. Nhưng bây giờ, vô tình Tử Lăng lại đang ngồi trên mái nhà, hắn thích dùng khinh công bay nhảy, không ngờ tạo ra cơ hội cho hắn nhìn thấy hết thảy.

 

Vốn chỉ là phòng tắm cho hạ nhân, nên chả ai quan tâm phải sửa hay làm cửa mới làm gì cho mệt. Nhưng giờ hắn lại nhắc nhở bản thân, ngày mai phải bảo Ngụy Ảnh Cơ sửa mới được. Dù không phải ai cũng thích dùng khinh công lượn trên mái nhà như hắn, nhưng nếu có trộm đột nhập từ trên mái nhà nhìn thấy thì phải làm sao?

 

Nghĩ thế, nhưng Tử Lăng cũng chẳng thèm bỏ đi, vừa uống rượu vừa nhìn Kiều Ly ở trong căn phòng tắm kia, không rõ trong lòng là ý vị gì.

 

Hắn nhớ cách đây bốn năm, trước khi hắn phiêu bạt giang hồ, nàng chỉ mới có mười lăm tuổi, lúc đó tính ra nàng cũng đã ra ráng thiếu nữ rồi. Cơ mà với hắn, nàng vẫn chỉ là một ŧıểυ cô nương nhỏ nhắn, không có tí hấp dẫn nào… Bây giờ, nàng mới gọi là có phong vị trưởng thành, cơ thể mảnh khảnh kia có nhiều chỗ lồi lõm, đã biết câu hồn nam nhân rồi.

 

Tử Lăng có một quãng thời gian không có cảm tình với nàng.

 

Khi hắn bị đưa vào trong phủ này, hắn biết vận mệnh đen đủi của chính bản thân mình. Nên khi gặp nàng, một đứa trẻ ngây thơ, chưa từng nếm trải cay đắng bất hạnh. Nàng lại muốn thân thiết với hắn, thật lòng coi hắn như đệ đệ, chia kẹo đường cho hắn…

 

“Ta là tỷ tỷ của đệ! Có đồ tốt đương nhiên sẽ chia cho đệ!” Kiều Ly nở nụ cười tinh khiết. Lần đầu tiên, có người cười với hắn như vậy, nụ cười của nàng không hề pha tạp âm mưu hay sự bẩn thỉu nào.

 

Song nụ cười của nàng lại chọc hắn tức giận. Thay vì nhận kẹo đường trong tay nàng như ca ca, hắn hất đống kẹo nàng đưa cho hắn xuống đất, sau đó còn không ngừng dùng chân dậm lên cho nó nát bét.

 

Tử Vũ ở bên cạnh mặt tái mét, quát lớn muốn ngăn hắn lại. Nhưng hắn nào thèm nghe vào tai, hắn bướng bỉnh quay mặt đi. Mặc dù thế, khi hắn mới đi được một đoạn, hắn đột nhiên quay lại, hắn tò mò, hắn muốn nhìn thấy khuôn mặt ngây thơ của nàng sốc mạnh sẽ như thế nào. Đúng thế, hắn muốn nhìn thấy nàng khóc vì hắn…

 

Thế nhưng, khi hắn quay đầu lại, nàng vẫn nở một nụ cười. Nàng không khóc, nàng còn cười với hắn. Rõ ràng là nàng đã muốn khóc, nhưng nàng lại cố gắng cười.

 

“Hóa ra đệ không thích loại kẹo này, lần sau ta mua cho đệ loại khác nhé…”

 

Nụ cười của nàng phảng phất nét buồn rầu. Thứ hắn muốn nhìn thấy không phải là một gương mặt như vậy, thật là khiến hắn khó chịu.

 

Bây giờ hắn cũng đang cực kì khó chịu.

 

Tử Lăng cầm vò rượu dốc vào miệng một ngụm thật lớn.

break
Cậu Thật Hư Hỏng
Ngôn tình Sắc, Sủng, Hào Môn
[H++] Đụng Chạm Da Thịt
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
(Cao H) Dạy Dỗ Phu Quân
cao H, kết 1v1, ngôn tình
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc