Trong câu chuyện này, Tiền Tuệ Tân và Vương Thuật đang tham gia một cuộc trò chuyện mang tính chất hóm hỉnh và lý luận về những mối quan hệ giữa các nhân vật trong một bối cảnh có sự đối lập rõ rệt. Vương Thuật bắt đầu bằng cách miêu tả sự tương phản giữa hai thế giới: một bên là căn hộ duplex sang trọng trên Đại Lộ Cẩm Tú, còn bên kia là khu ổ chuột “Tam Thu.” Sự đối lập này mang đến một không gian đầy kịch tính và có tính chất văn học, như thể nó là nền tảng cho một câu chuyện tình yêu đầy khó khăn và thử thách.
Tiền Tuệ Tân, với góc nhìn nghiêm túc, tiếp tục phân tích về câu chuyện này, cho rằng nếu Lý Sơ và một người nào đó từ khu ổ chuột yêu nhau, họ sẽ gặp phải rất nhiều trở ngại, từ gia đình của Lý Sơ cho đến những người xung quanh anh ta. Những lời nhận xét của cô về người mẹ của Lý Sơ và cô em gái hàng xóm càng làm rõ sự phân biệt giai cấp giữa các nhân vật trong câu chuyện, nơi những người giàu có thường có những định kiến và kỳ vọng khắt khe với đối tượng xung quanh.
Lý Sơ, sau khi bị đưa vào cuộc trò chuyện này, bày tỏ sự không hài lòng, khẳng định rằng anh không có cô em gái nào như Vương Thuật đã nhắc tới. Cuộc trò chuyện cứ thế chuyển hướng, nơi sự hóm hỉnh của Vương Thuật lại không làm giảm đi sự căng thẳng của Lý Sơ, nhưng cuối cùng anh cũng không thể không thừa nhận rằng những câu chuyện này, dù có vẻ là những câu chuyện phiếm, lại mang đậm yếu tố "văn học" – nghĩa là, dù thực tế thế nào, chúng vẫn có sức thu hút và chiều sâu.
Câu chuyện này, dù có phần châm biếm, lại khiến người đọc suy ngẫm về những ranh giới xã hội, những định kiến trong tình yêu và cách thức mà cuộc sống đôi khi có thể trở thành một câu chuyện kịch tính, giống như một bộ phim hoặc một cuốn tiểu thuyết, nơi mỗi sự đối lập đều có thể mang đến những tình huống đầy ý nghĩa.