“Chỉ cần kiếm được tiền, anh sẽ mua máy tính, như vậy anh có thể làm nhiều thứ rồi, cũng có thể nâng cao chất lượng cuộc sống của các em nữa.”
Hà Thiệu Thần nói rất nghiêm túc, trên mặt anh đều viết anh chỉ muốn tốt cho các em.
May sao, chỉ số IQ của mấy cái cây này không cao, vẫn dễ bị thuyết phục, sau này khi thấy nhiều hơn, học hỏi nhiều hơn rồi thì chúng sẽ không dễ bị lừa nữa.
Hơn nữa, việc mua máy tính cũng không hoàn toàn vì bản thân anh, dù sao những gì anh đã nói trước đó đều là thật.
Hà Thiệu Thần nhìn những cái cây dưới sức hấp dẫn của vật chất, dần dần trở nên phấn khởi. Đúng là trẻ con, chỉ cần cho một viên kẹo là nghe lời.
Trong hai ngày, ngoài việc cắt cỏ, anh còn tỉa bớt cành lá của một số cây, trong lúc bận rộn thì thời gian trôi qua rất nhanh.
Trong khi đó, Chung Hạo Quân cùng ba người lại cảm thấy chưa bao giờ thời gian trôi qua chậm như vậy. Đặc biệt là trong lúc chờ đợi kết quả kiểm tra. Sau khi bị giọng điệu gay gắt của Giả Giai Nghiên mắng một trận, cậu cũng không dám gọi điện nữa.
Cầm điện thoại, dù có lướt video ngắn thì cậu cũng không có tâm trạng để xem. Nhìn đồng hồ, Chung Hạo Quân ước tính đến thời gian có kết quả kiểm tra cũng phải ba, bốn giờ nữa. Vậy ba bốn tiếng này cậu nên làm gì để thời gian trôi nhanh hơn đây?
Dần dà, bóng tối bao trùm mặt đất, kéo theo từng giây từng phút trôi qua. Tại phòng thí nghiệm của tập đoàn Trường Thanh ở Đế đô, Giả Giai Nghiên cầm kết quả kiểm tra đi ra với vẻ mặt kích động, nụ cười trên môi khó lòng kìm nén. Ngay sau đó, cô sao chép kết quả kiểm tra thành nhiều bản, rồi đi ra cửa, phát cho mỗi lãnh đạo một bản.
Tất cả các lãnh đạo đều nhìn vào kết quả kiểm tra trên tay. Rốt cuối thì họ không phải tốn công chờ đợi vô ích suốt một ngày dài rồi. Tốt, tốt lắm, thật sự rất tốt: “Bây giờ hãy soạn thảo hợp đồng mua hàng, để giám đốc bộ phận mua sắm Chung Hạo Quân, đi ký hợp đồng vào sáng mai.” Với lô trái cây này, tập đoàn Trường Thanh sẽ sớm bước chân vào thị trường trái cây cao cấp.
Lúc Chung Hạo Quân không thể nhịn được nữa, đang định gọi điện cho Giả Giai Nghiên để hỏi thì điện thoại của cậu bỗng rung lên. Nhìn vào màn hình hiện lên ba chữ “Giả Giai Nghiên”, lúc này, khuôn mặt cậu bỗng tỏ vẻ lưỡng lự, lại không dám nghe máy. Sau khi tiếng chuông kêu ba lần, cậu mới trượt màn hình và nhấn nút nhận cuộc gọi. Tức thì, giọng nói phấn khích của Giả Giai Nghiên vang lên ở đầu dây bên kia.
“Giám đốc Chung, lần này anh đã lập được công lớn rồi!! Chất lượng trái cây thực sự vượt xa mong đợi. Để thể hiện sự chân thành của tập đoàn Trường Thanh, lãnh đạo đã yêu cầu bộ phận pháp lý soạn thảo lại hợp đồng mua hàng, một lát nữa bộ phận pháp lý sẽ gửi cho anh một bản hợp đồng. Tiếp theo, ngày mai chỉ dựa vào anh thôi.”
Càng nói đến cuối âm lượng của Giả Giai Nghiên càng cao hơn, ngay cả tốc độ nói chuyện cũng nhanh hơn nhiều so với bình thường. Nhiêu đó đủ để cho thấy tâm trạng phấn khích của cô. Khi hợp đồng được ký kết, hai người họ sẽ trở thành những người có công lớn, phần thưởng chắc chắn không ít.
Còn về thực tập sinh Đỗ Thành, người ban đầu kiểm tra trái cây, không cần nói cũng biết sẽ sớm được chuyển thành nhân viên chính thức thôi, tiền thưởng có thể còn cao hơn thu nhập cả năm của cậu ta.
“Tôi cũng sẽ gửi cho anh báo cáo kiểm tra qua mail, còn phải nhớ điều quan trọng nhất trước khi ký hợp đồng, hãy thử đàm phán xem, liệu có thể mua luôn mười cây táo đó không. Nếu việc này thành công, phần thưởng sẽ...” Giả Giai Nghiên không nói hết câu, nhưng mọi người đều hiểu được điều đó.
Trước khi ký hợp đồng, đối với những cây trái chất lượng cao, bộ phận mua hàng thường sẽ thử đàm phán xem có thể mua luôn cả cây không. Bởi vì hợp đồng có thể có khả năng vi phạm. Nhưng nếu mua trực tiếp cây thì sẽ không phải lo lắng về vấn đề này.
Sau khi tắt điện thoại, Chung Hạo Quân mở mail lên kiểm tra. Mười cây táo, mỗi cây có hàm lượng tinh chất làm đẹp khác nhau, nhưng không chênh lệch nhiều so với kết quả kiểm tra trước đó. Cây số tám có hàm lượng chỉ bằng năm lần so với quả mỹ nhan, nhưng axit trong quả lại là cao nhất trong số các cây táo. Nhìn vào con số này, cậu thấy loại táo đó còn chua gấp mấy lần chanh.
Còn cây số một có hàm lượng tinh chất làm đẹp cao nhất, gấp mười năm lần so với quả mỹ nhan.
Nhìn vào những con số cao ngất này, Chung Hạo Quân không khỏi mở to mắt.
Rất nhanh, điện thoại của cậu đã nhận được hợp đồng qua mail từ bộ phận pháp lý. Dù hàm lượng tinh chất làm đẹp của mười cây táo khác nhau, nhưng đơn giá mua hàng vẫn giống nhau, và mức giá mua còn cao hơn nhiều so với dự đoán của cậu.
Đây thực sự là một cú làm giàu bứt phá! Nó khiến cảm xúc của cậu không tránh khỏi trở nên phức tạp.