Vùng Cấm Tuyệt Đối (1V1, Trường Học H)

Chương 3

Trước Sau

break

Nghe xong câu đó, Trình Kiều vừa định bước đi thì bị Trì Dã dùng chân giữ lại.

“Vậy thì sờ thử đi.”

Trì Dã nghĩ mình nghe lầm.

Trình Kiều lặp lại: “Không nhìn thấy thì sờ thử. Dù gì bài tập cũng đang ở đây, không cầm thì đừng nghĩ nộp được.”

Trì Dã tiến thoái lưỡng nan, rơi vào tình huống khó xử.

Trình Kiều vừa tắm xong, chỉ mặc áo thun và quần ngắn. Đôi dép lê nằm lăn lóc dưới đất, cặp chân trắng mịn lấp lửng, khẽ chạm vào quần dài của cậu, tạo nên xúc cảm mềm mại.

“Đừng có quậy nữa.” Trì Dã cứng đờ người, không dám động vào cô.

Trình Kiều chạm nhẹ lên hông cậu, làm cậu càng căng thẳng hơn.

Không còn cách nào khác, Trì Dã miễn cưỡng giơ tay lên. Trình Kiều ung dung nhìn cậu, khóe môi nhếch nhẹ.

Cậu quay mặt đi, từ từ đưa tay lên, luồn qua lớp áo. Đầu ngón tay vừa chạm vào làn da mềm mại của cô, tựa như bị điện giật.

Trì Dã thu lại ngón tay rồi tiếp tục mò lên. Khi chạm đến quyển bài tập hơi cứng, cậu nhanh chóng kéo nó xuống.

Không ngờ Trình Kiều lại bất ngờ rút quyển bài tập ra từ cổ áo.

Tay cậu lơ lửng, vô thức muốn giành lại, nhưng lại chạm trúng nơi mềm mại khác trên người cô.

“Trình Kiều!”

“Phản ứng gì dữ vậy.”

Trì Dã hoảng hốt lùi lại, nhưng Trình Kiều đã nhảy xuống khỏi bàn, áp cậu vào ghế. “Thế nào? To không?”

Cậu chưa kịp định thần, khuôn mặt đỏ bừng.

Năm ngón tay vẫn chần chừ không dám buông, chỉ có thể cứng ngắc giữa không trung.

“Không thấy nhưng sờ rồi. Ngực tôi cũng không tệ nhỉ?” Trình Kiều nhướng mày, ra lệnh: “Lần sau nếu gặp Lục ŧıểυ Hổ mà nó dám nói tôi lép, nhớ phản pháo lại cho tôi đấy!”

“Nhớ kỹ đi, Trì Cẩu, phản pháo!”

Nói xong, Trình Kiều trả bài tập lại cho cậu rồi thản nhiên rời đi.

Ngày hôm sau, Trình Kiều dậy muộn. Trì Dã đã chờ sẵn dưới nhà.

“Muộn thêm năm phút nữa là trễ giờ rồi.” Trì Dã giúp cô cầm cặp.

“Còn không phải do mẹ tôi làm cơm cho cậu sao? Hôm qua bà mắng tôi vì không mời cậu ăn cơm. Đây là cơm bà tự làm cho cậu đấy.”

Trình Kiều ngáp dài, uể oải ngồi lên ghế sau xe đạp của cậu, đầu tựa vào eo cậu, mắt lờ đờ.

Trì Dã nhắc cô đừng ngủ gật.

“Biết rồi, tôi đang ôm cậu đây.” Cô vòng tay qua eo cậu.

Trì Dã ngồi thẳng lưng, chút nữa thì lạc tay lái.

Cậu rất thích những khoảnh khắc này, khóe mắt không giấu nổi niềm vui. Nhưng đến trường rồi, Trình Kiều lại lập tức bỏ mặc cậu để đi chào bạn bè.

“Kiều Kiều, cậu đến rồi!”

Lê Tinh Nhược hào hứng vẫy tay với cô, tiện thể chào luôn Trì Dã phía sau.

“Cậu hôm nay cũng muộn thế? Bài tập của thầy Lý làm chưa? Mượn cậu chép nhé.”

“Bài tập nào cơ?”

“Bài tập toán tuần trước thầy giao ấy, chẳng lẽ cậu chưa làm?”

Chết cha!

Cô quên béng mất.

...

Tự nhủ lát nữa chờ bị mắng vậy. Trình Kiều chấp nhận số phận, bước lên cầu thang. Trì Dã vẫn lặng lẽ theo sau, bỗng kéo nhẹ vạt áo cô.

“Cho cậu.”

Cô ngoảnh lại, thấy cậu đưa quyển bài tập rồi nhanh chóng bước lên trước.

“Bài tập à?” Lê Tinh Nhược ngạc nhiên. “Trì Dã viết hộ cậu nữa sao?”

Lớp 11 (7) nằm ở tầng năm.

Khi lên tới nơi, cả hai đều thở hổn hển nhưng may chưa trễ giờ.

Trình Kiều úp mặt vào cánh tay lén ăn sáng, thì bị Lê Tinh Nhược chọc bút vào tay, làm cô giật thót tưởng thầy giáo đến.

“Làm gì vậy?” Cô hỏi nhỏ, miệng vẫn phồng lên vì nhai nửa chiếc bánh bao chưa nuốt hết.

Lê Tinh Nhược dựng sách lên che, ghé sát tai cô thì thầm: “Bài tập vừa nộp là Trì Dã làm đúng không?”

Trình Kiều ngừng nhai, mặt tỉnh bơ nói dối: “Tôi làm chứ, chỉ là để quên ở chỗ cậu ấy.”

Nét chữ chẳng khác nào, cẩu thả như nhau, thậm chí còn đoán đúng luôn chỗ cô hay sai.

Trì Dã hiểu cô nhất, việc này cũng chẳng phải lần đầu.

Lê Tinh Nhược hừ một tiếng, rõ ràng không tin.

Trình Kiều mặc kệ, nuốt nốt bánh bao, uống một ngụm sữa đậu rồi giả vờ đọc sách.

Nhưng tim vẫn đập thình thịch.

Ký ức về bàn tay cậu thiếu niên phủ lên ngực cô tối qua vẫn rõ ràng như in, chỉ khẽ chạm thôi mà cảm giác như để lại dấu vết.

Muốn chứng tỏ điều gì đó, nhưng giờ nhớ lại vẫn không khỏi đỏ mặt.

Nhìn sang Trì Dã đang ngồi gần cửa sổ, tay cầm sách tiếng Anh, chăm chú học từ vựng.

Ngón tay dài, móng cắt gọn, xương tay nổi rõ.

Tự nhiên cảm thấy, ngực mình lại nóng bừng.

Khỉ thật!

Cô phát hiện... đầu ngực mình cứng rồi.

break
Ước Hẹn Với Hai Người Đàn Ông (H)
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nữ Cường
Bà Chủ Trọ Muốn Được Yêu
Ngôn tình Sắc, Đô Thị
Công Nhân Nhập Cư Và Nữ Sinh Viên
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nam Cường
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc