Vùng Cấm Tuyệt Đối (1V1, Trường Học H)

Chương 15. Rất Đau Sao?

Trước Sau

break

Những năm gần đây, Khám Dương đã thay đổi chóng mặt, nhưng căn cứ bí mật vẫn giữ nguyên như cũ.

Trước đây, nơi này là một trung tâm thương mại nhỏ. Lúc bị cha mẹ đánh đòn đến mức không dám về nhà, Lục ŧıểυ Hổ thường đến đây tranh giành địa bàn với người vô gia cư.

Những năm gần đây, quản lý đô thị kiểm soát chặt chẽ hơn, người vô gia cư ít đi hẳn, tạo điều kiện cho Lục ŧıểυ Hổ thoải mái phát huy, biến nơi này thành một căn cứ bí mật thực thụ.

Không hề bừa bộn như tưởng tượng, mà ngược lại được dọn dẹp rất sạch sẽ.

“Nhờ ŧıểυ gia ta mạnh tay đầu tư mới có thể xây dựng thành thế này đấy!” Lục ŧıểυ Hổ khoanh tay, đắc ý khoe thành quả trước mặt mọi người.

Dù Trình Kiều nói không đến, nhưng lại có mặt sớm hơn Chung Tư và Nhiếp Viễn Thần, Lục ŧıểυ Hổ còn mời thêm vài cô gái trong lớp.

Buổi tối sẽ kể chuyện ma ở đây, đông người sẽ đỡ sợ hơn.

Vì người vẫn chưa đến đủ, Lục ŧıểυ Hổ lấy bài ra chơi trước.

Nhân số vừa đủ, Trình Kiều không tham gia. Trì Dã cũng không chơi, ngồi một bên lấy vở bài tập ra làm.

Mắt cá chân đột nhiên ngứa ngáy, ngẩng lên thì thấy Trình Kiều không biết từ đâu rút một cọng cỏ đuôi chó chọc vào chân.

Cô ngồi xổm trên mặt đất, cười ranh mãnh, tà váy đã chạm đất nhưng chẳng bận tâm.

“Trì ŧıểυ Cẩu, đi thôi.” Trình Kiều nảy ra một ý hay ho, muốn dẫn Trì Dã đi cùng.

Nhưng Trì Dã không nhúc nhích, đầu bút vô tình lướt qua mép váy cô. Đôi tay của cậu rất sạch sẽ, chiếc bút cũng vậy. Đêm xuống, gió im lặng, nhưng một cơn lạnh bỗng len lỏi vào không khí.

“Đứng dậy đi, váy bẩn rồi.” Trì Dã quay mặt đi. Mặc dù tối qua vừa làm chuyện thân mật, nhưng đến giờ vẫn không dám nhìn thẳng, có chút lúng túng.

Như thể tất cả chỉ là giấc mơ hoang đường do mình tưởng tượng.

Khi đầu bút lướt qua váy, vô tình chạm vào làn da trên đùi cô. Rõ ràng là hành động bình thường, nhưng Trình Kiều lại thấy ngưa ngứa, cả người như tê dại.

Chân và da đầu đều ngứa ran.

Lý do Lục ŧıểυ Hổ khăng khăng kéo Trì Dã đến đây, Trình Kiều cũng lờ mờ đoán được.

Trong nhóm, Trì Dã là người trông đáng tin nhất. Gia đình ba đời đều là quân nhân, cả dòng họ trung thành.

Theo lời Lục ŧıểυ Hổ, Trì Dã chính trực đến mức nếu gặp ma quỷ cũng phải chào cậu một tiếng rồi mới dám rời đi, không tà ma nào dám quấy nhiễu.

Trình Kiều nắm tay kéo cậu lên lầu. Những tầng lầu hoang phế càng hiện rõ vẻ âm u, lạnh lẽo khi màn đêm buông xuống.

Cô nhớ mình từng giấu rất nhiều báu vật ở căn phòng nhỏ trên tầng ba—thẻ bài, bi ve, và cả bộ Lego mua bằng tiền tiêu vặt, nhịn ăn sáng mấy ngày mới sắm được.

Sợ mang về nhà sẽ bị phát hiện, nên đều giấu ở căn cứ bí mật.

Sau này không chơi nữa, cô cũng quên mất chuyện này.

“Tôi còn giấu một bài kiểm tra toán 100 điểm, giúp tôi tìm nhé.”

Trì Dã không mang điện thoại, nến lại nằm trong ba lô của Lục ŧıểυ Hổ. Hai người mò mẫm trong bóng tối, ánh mắt dần thích nghi nhưng tìm đồ vẫn khá khó khăn.

“Cậu giấu bài kiểm tra làm gì?”

Trình Kiều thi lần nào cũng sát mức không qua. Trì Dã nhớ hồi cấp hai cô còn học khá, nhưng lên cấp ba thì điểm số rớt thê thảm.

Có lẽ thời kỳ phản nghịch của cô bắt đầu từ năm lớp chín.

So với người khác, cô chậm chạp hơn, ngay cả phản nghịch cũng muộn màng. Khi người ta đã “cải tà quy chính” ở tuổi 16, cô mới bắt đầu tận hưởng niềm vui từ sự nổi loạn.

“Thích thì giấu thôi? Giơ bài kiểm tra 100 điểm ra mất mặt lắm, tôi thích điểm 0 cơ.”

Trì Dã tìm thấy tờ bài kiểm tra kẹt trong khe tường.

Nhờ ánh sáng yếu ớt từ bên ngoài, có thể nhận ra đó là bài kiểm tra học kỳ hai lớp chín. Đề bài khá khó, cả lớp chắc chỉ có cô đạt điểm tối đa.

Nhưng hình như cô chưa kịp khoe bài với bố đã bị mắng, trốn qua nhà Trì Dã khóc suốt hai tiếng đồng hồ.

Từ đó về sau, Trì Dã cũng không thấy bài kiểm tra này nữa.

Trình Kiều thấy cậu đứng yên một chỗ, định đi qua thì vô tình vấp vào hộp giấy dưới chân.

“Á!”

Khi Trì Dã quay đầu lại, cô đã quỳ dưới đất, lòng bàn tay trầy xước nhẹ, đầu gối cũng sưng đỏ.

“Sao vậy?” Trì Dã cúi xuống thổi vài cái.

Lục ŧıểυ Hổ chất đầy hộp giấy trong này, phòng chứa đồ chật kín, đi lại khó khăn.

Trình Kiều ngồi bệt xuống, than phiền: “Tất cả là tại cậu ta.”

“Xuống dưới tôi sẽ giúp cậu xử lý cậu ấy. Giờ đứng dậy được không?”

“Không.”

Trình Kiều có làn da mỏng manh, cảm giác đau đớn luôn nhạy cảm hơn người khác.

Hồi nhỏ bạo gan không sợ trời đất, đánh nhau còn hung hăng hơn ai hết. Lớn lên lại sợ đau, thích an toàn, không động tay động chân thì tốt nhất.

“Ngồi yên đừng nhúc nhích.”

Trì Dã lấy nước khoáng rửa vết thương cho cô. Trình Kiều đặt tay trong lòng bàn tay cậu, ngoan ngoãn xòe ra.

Vết thương gần cổ tay, chạm nước liền giật nhẹ, nhưng bị Trì Dã giữ lại. Giọng cậu trầm khàn: “Đừng cử động.”

Bàn tay cô nhỏ bé, nằm gọn trong tay cậu.

Không giống với sự mềm mại của cô, tay Trì Dã khô ráo, ấm áp, chạm vào khiến sống lưng tê dại.

Trình Kiều mím môi, không né tránh nữa.

“Đau lắm không?” Trì Dã hỏi.

“Hứ.” Trình Kiều hừ khẽ. Đau thì chắc chắn rồi, nhưng không muốn thừa nhận.

Trì Dã lấy giấy bìa ép phẳng, trải xuống làm chỗ ngồi cho cô, sau đó giúp cô kéo tất xuống.

“Cái này sạch hơn nền đất một chút, chắc là Lục ŧıểυ Hổ mới đặt vào mấy hôm trước.”

“Cậu ta suốt ngày không lo học hành, chỉ biết bày ra mấy thứ linh tinh này. Đợi về tôi sẽ mách chú Lục.”

Cô lúc nào cũng nói vậy, nhưng lần nào cũng giúp Lục ŧıểυ Hổ giữ bí mật.

Khóe môi Trì Dã hơi cong lên. “Được.”

Không biết có phải do thấy cô lúc này dễ bị bắt nạt không, Trì Dã cúi đầu nắm lấy mắt cá chân cô, kiểm tra vết thương trên đầu gối. Giọng nói trầm thấp:

“Cậu cũng đâu có chăm học.”

“Xì,” Trình Kiều mạnh miệng, “Tôi chỉ là thiên phú có hạn thôi, nhưng vẫn rất cố gắng.”

— Chỉ là cố gắng vào những thứ khác mà thôi.

“Còn ‘chăm chỉ’ như Trì ŧıểυ Cẩu hôm nay ngủ gật suốt giờ học…” Cô kéo dài giọng, bất ngờ ghé sát lại, “Hôm qua trộm đồ à?”

Trì Dã thoáng khựng lại.

Cảm giác mềm mại lướt qua đầu ngón tay. Chiếc tất dài được kéo xuống đến bắp chân, để lộ làn da trắng mịn mềm mại.

Nhờ có lớp tất bảo vệ, vết thương trên đầu gối không nghiêm trọng, chỉ hơi đỏ lên.

Trong đầu Trì Dã đột nhiên hiện lên vài hình ảnh không đứng đắn.

Da cô mỏng manh thế này, nếu bị ép quỳ trên giường, đầu gối chắc cũng sẽ đỏ như vậy.

Cổ họng cậu khô rát, muốn nói gì đó nhưng không thốt lên được.

Cậu rốt cuộc là đi trộm đồ hay làm chuyện khác, chẳng phải cô là người rõ nhất sao?

Giữa màn đêm, ánh mắt Trình Kiều khóa chặt vào mắt cậu, như thể muốn nhìn thấu lòng cậu.

Hương thơm dịu nhẹ trên người cô vương vấn bên mũi, khoảng cách gần đến mức hơi thở của hai người hòa quyện.

Cảm giác nóng bức trong người Trì Dã ngày càng tăng, những ký ức về đêm qua tràn về khiến cơ thể cậu không ngừng căng thẳng.

“Không…” Cậu cắn môi, cố giữ nhịp thở ổn định.

Nhưng bàn tay mềm mại của Trình Kiều đã đặt lên ngực cậu, di chuyển đến phía trái — nơi nhịp tim đập nhanh nhất.

Tim cậu đập mạnh đến mức bàn tay cô cũng run nhẹ.

Trình Kiều chớp mắt, nhìn thẳng vào mắt cậu. “Nhưng tim cậu đập nhanh quá.”

Cô đột ngột đứng lên, khiến Trì Dã theo phản xạ ngả người ra sau.

Trình Kiều gần như quỳ lên người cậu, mặt đối mặt, khoảng cách gần đến mức chóp mũi hai người gần chạm nhau.

Môi cô khẽ mở, hơi thở rối loạn quấn quýt.

Trì Dã cảm thấy mình sắp bị cô đè ngã xuống đất.

Nhịp tim dưới lòng bàn tay cô càng lúc càng mạnh mẽ, như muốn bùng nổ.

Trình Kiều nhìn cậu chăm chú, giọng nói trầm thấp:

“Trì ŧıểυ Cẩu, cậu đang nói dối đúng không?”

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

break
Đàn Anh Cứ Muốn Tôi
Ngôn tình Sắc, Sủng,Nữ Cường
Bà Chủ Trọ Muốn Được Yêu
Ngôn tình Sắc, Đô Thị
(Sắc)Con Chồng Trước Và Cha Dượng
Ngôn tình Sắc, nhiều CP
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc