Vui Đùa Trong Mưa

Chương 5: Vui Đùa Trong Mưa

Trước Sau

break

“Chán? Nhưng chúng ta mới bắt đầu yêu đương chưa đến một tuần.”

“Kỳ Tiễn tôi ba ngày năm bữa lại thay một bạn gái, đây chẳng phải là chuyện rất bình thường sao? Chẳng lẽ cô không biết?”

“Nhưng anh Tiễn, chúng ta rõ ràng không có mâu thuẫn gì, cũng không cãi nhau, tại sao...”

Kỳ Tiễn lười biếng móc lỗ tai, hơi khó chịu: “Tôi đồng ý hẹn hò với cô cũng chỉ vì cô theo đuổi tôi một năm, cảm thấy cô hơi đáng thương mà thôi.”

“Đáng thương...” Tròng mắt Trình Tinh Tinh mở to, ánh mắt phủ một tầng sương dày đặc.

Không ngờ Kỳ Tiễn đồng ý hẹn hò với cô ta lại vì cảm thấy cô ta đáng thương!

Kỳ Tiễn tiếp tục đi xuống, lại phát hiện góc áo mình vẫn đang bị Trình Tinh Tinh nắm chặt. Hắn nhíu mày một cái, giọng nói cũng lạnh lùng hơn: “Buông tay.”

Trình Tinh Tinh cắn môi nói: “Muốn chia tay cũng được, chúng ta làʍ t̠ìиɦ một lần cuối đi.”

“Hừ!” Kỳ Tiễn hừ lạnh một tiếng, quay đầu, ánh mắt lạnh lùng nhìn Trình Tinh Tinh: “Mặc dù tôi đã ngủ với vô số người, nhưng không phải người nào tôi cũng ngủ.”

“...”

“Tôi thực sự không có hứng thú với cô.”

Nói xong, hắn kéo mạnh vạt áo, hờ hững bước xuống lầu, không thèm ngoảnh mặt lại.

Trình Tinh Tinh ở phía sau, lệ rơi đầy mặt.

Sau khi tan học, Cảnh Nhiên lặng lẽ đeo cặp sách, lặng lẽ rời khỏi phòng học, khí chất tĩnh lặng đến quạnh quẽ.

“Bộp.” Một cánh tay áp vào cửa, chặn lối đi của cô.

Cảnh Nhiên ngẩng đầu lên, nhìn thấy nụ cười xấu xa của Kỳ Tiễn thì gương mặt lộ vẻ khó hiểu.

“Chúng ta nói chuyện.” Giọng nói của hắn mang theo ý cười.

Cảnh Nhiên bình tính trả lời: “Tôi và cậu không có gì để nói cả, mời cậu bỏ tay ra.”

“Không bỏ.” Giọng nói giống như một đứa trẻ bốc đồng.

Mấy nam sinh chưa ra ngoài nhìn thấy cảnh này thì đều ồ lên, ẩn ý nhìn Kỹ Tiễn.

“Anh Tiễn, đây là đang coi trọng bạn học mới à?”

“Bạn học mới, cậu đi theo anh Tiễn của chúng tôi đi!”

“Anh Tiễn của chúng tôi là hotboy của trung học Hướng Dương đấy.”

“...”

Kỳ Tiễn đang chặn cửa cúi đầu cười, không phản bác.

Cảnh Nhiên cảm thấy hơi xấu hổ. Kỳ Tiễn chặn cửa không cho cô ra ngoài, mấy bạn phía sau cũng không ra được. Nghe được tiếng cười của người nam sinh bên cạnh, Cảnh Nhiên càng cuống quýt.

Cô cúi đầu, lặng lẽ dịch người sang một bên.

Chờ đến khi mọi người trong lớp ra ngoài gần hết, Cảnh Nhiên cũng đang chuẩn bị ra ngoài thì Kỳ Tiễn lại kéo tay cô lại. Lực tay của hắn rất mạnh, Cảnh Nhiên lảo đảo một cái, suýt chút nữa ngã vào lồng ngực hắn.

Cổ tay cô bị lòng bàn tay ấm áp vững vàng khống chế, Cảnh Nhiên muốn tránh thoát nhưng sức lực yếu ớt hoàn toàn không thể chống lại được.

“Cậu buông ra.” Cảnh Nhiên cuối cùng cũng lên tiếng.

Kỳ Tiễn không để ý tới cô, cúi người, chóp mũi hắn và chóp mũi cô gần nhau trong gang tấc.

“Cảnh Nhiên, tôi thích cậu, làm bạn gái của tôi đi.”Giọng nói của hắn vẫn thản nhiên như thế, nhưng giọng điệu lại khiến cho người ta không thể từ chối.

Cảnh Nhiên ngẩng đầu lên, đối diện với ánh mắt của hắn, vẻ mặt khó hiểu: “Trình Tinh Tinh...?”

“Tôi và cô ta chia tay rồi.”

Cảnh Nhiên cụp mắt xuống, đôi mắt long lanh trong sáng lúc này có chút u tối.

“Cậu căn bản không hiểu tôi.” Cảnh Nhiên cúi đầu nói.

“Cái này không quan trọng, chờ khi chúng ta bắt đầu hẹn hò thì từ từ tìm hiểu nhau cũng không muộn.” Kỳ Tiễn không thèm để ý đến lí do của cô.

“Tôi sẽ không đồng ý với cậu đâu.” Cảnh Nhiên trả lời, định bước đến cửa lớp.

Kỳ Tiễn siết chặt tay, lúc này Cảnh Nhiên mới phát hiện hắn vẫn đang cầm tay cô không buông.

“Haizz, bạn học mới, sao không cho người ta chút mặt mũi nào thế?” Kỳ Tiễn nhướn mày.

“Kỳ Tiễn.” Cảnh Nhiên cúi đầu, trong mắt xuất hiện một cảm xúc khó đoán: “Tôi không đáng để cậu thích.”

Kỳ Tiễn sửng sốt, không ngờ một bạn học xinh đẹp như thế này lại nói cô không đáng để hắn thích.

Lợi dụng lúc hắn thất thần, Cảnh Nhiên giật tay mình ra khỏi tay hắn, nhanh chóng biến mất ở cửa phòng học.

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc