Bạn học mới
Lớp 11A9 của trường trung học Hướng Dương nổi danh khắp toàn bộ trường trung học Hướng Dương và cả một số trường lân cận.
Nguyên nhân chỉ là vì lão đại của trường trung học Hướng Dương- Kỳ Tiễn học ở lớp này.
Nghe nói nhà hắn không những có tiền có quyền mà bản thân hắn làm chuyện gì cũng rất thuận buồm xuôi gió.
Nếu muốn đánh nhau với hắn thì chính là không muốn sống nữa, chưa kể đến số lượng anh em kết nghĩa của hắn còn nhiều không kể xiết. Ngoài ra, còn có cả một đám xã hội đen nịnh bợ hắn, cam tâm tình nguyện làm đàn em của hắn, cúi đầu trước mặt hắn.
Kỳ Tiễn là người trọng nghĩa khí, lại rất tích cực bao che khuyết điểm cho người mình, nếu ai động vào người của lớp 11A9 thì người đó sẽ khó sống nổi với Kỳ Tiễn. Không cần quan tâm người bị động tới là người quen hay là con mọt sách cả năm chẳng nói chuyện với hắn câu nào, chỉ cần chọc đến người của hắn thì hắn nhất định sẽ bắt kẻ đó phải trả lại gấp mười lần.
Một học sinh như vậy chắc chắn khiến các giáo viên vô cùng đau đầu. Thông báo phê bình, ghi tội xử phạt, giữ lại quản chế... Tất cả mọi hình phạt có thể nghĩ ra đều đã lôi ra dùng hết. Thế nhưng, nhà họ Kỳ có rất nhiều tiền, cứ tới các ngày lễ ngày tết thì lại quyên góp tiền để trường học xây dựng tầng lầu mới, còn tài trợ cả một số quỹ hoạt động, hiệu trưởng làm sao dám đuổi một vị kim chủ như thế ra khỏi trường học cơ chứ? Thế nên, chỉ cần Kỳ Tiễn không giết người phóng hỏa thì trường học cũng mắt nhắm mắt mở với hắn.
Đó là một buổi sáng cực kỳ bình thường.
Lúc tan học, giáo viên chủ nhiệm lớp 11A9 dẫn một nữ sinh vào phòng học, gõ lên bục giảng một cái: “Các em im lặng một chút.”
Hầu hết mọi người trong lớp đều im lặng, chỉ có vài nam sinh đang tụ tập đánh bài phía sau không phản ứng lại, thậm chí còn chẳng thèm nâng mắt lên.
Giáo viên nhìn một chút, thấy trong đám nam sinh đó có cả Kỳ Tiễn thì cũng không nói thêm gì nữa mà quay sang nói với những học sinh đã giữ trật tự: “Có một bạn học sinh mới chuyển tới lớp chúng ta, mọi người làm quen với nhau một chút.”
Cảnh Nhiên đứng trên bục giảng, gương mặt nhỏ nhắn xinh xắn rất bình đạm: “Chào mọi người, tôi là Cảnh Nhiên, hi vọng sau này mọi người quan tâm nhiều hơn.”
Giới thiệu vô cùng đơn giản và ngắn gọn.
Nhưng mà mấy học sinh, nhất là mấy nam sinh khi nhìn thấy Cảnh Nhiên thì ánh mắt sáng lên, nhiệt liệt thảo luận.
“Mẹ kiếp! Mỹ nữ!”
“Thế này thì có thể tranh chức hoa khôi lớp và hoa khôi trường của Trình Tinh Tinh rồi!”
“Nói nhỏ một chút, Trình Tinh Tinh ở phía sau đấy.”
“Sợ cái gì chứ? Tôi cũng cảm thấy bạn học mới tới xinh đẹp hơn Trình Tinh Tinh.”
“Đúng rồi, bạn học mới, cậu tên là gì cơ? Cảnh Nhiên? Tôi nhận chỗ trước cô gái này rồi, mọi người đừng hòng tranh giành với tôi!”
“Thôi đi, nhìn cái thân hình béo mập của cậu kìa, không sợ làm hỏng người ta à?”
“...”
Giáo viên chủ nhiệm đứng bên cạnh Cảnh Nhiên, nhìn một chút rồi chỉ về phía chỗ trống ở hàng thứ hai từ dưới lên: “Em tạm thời ngồi ở vị trí kia.”
“Vâng.” Cô nhẹ nhàng đáp lại, sau đó yên lặng bước đến chỗ ngồi.
Phía mấy nam sinh đánh bài hơi ồn, Cảnh Nhiên không tự chủ được mà ngẩng đầu nhìn mấy người đó.
Trình Tinh Tinh ngồi trên đùi Kỳ Tiễn, hai tay ôm cổ hắn, nhìn bài trong tay hắn.
Kỳ Tiễn ném ra lá bài cuối cùng, khóe miệng khẽ nhếch lên một nụ cười đắc ý: “Thắng rồi.”
“Anh Tiễn, anh thật lợi hại!”
Giọng nói mềm mại của Trình Tinh Tinh vang lên bên tai Kỳ Tiễn. Kỳ Tiễn cúi xuống nhìn cô ta, khóe miệng hơi nhếch lên.
Cô ta nhìn vào đôi mắt đen đầy mê hoặc đó, nhịn không được mà rướn người hôn lên đôi môi mỏng của Kỳ Tiễn.
Mặc dù Cảnh Nhiên cảm thấy bạn học nữ này rất chủ động, nhưng ít nhất thì hình ảnh đó cô vẫn có thể tiếp thu được. Nhưng cảnh tượng tiếp theo lại khiến cô kinh ngạc mở rộng tầm mắt.