Nhìn thấy Lâm Động hiếu kỳ đặt câu hỏi, Đổng Tố bĩu môi nói:
"Có biết dãy núi ngăn cách giữa Viêm Thành và các thành thị khác không?"
"Thiên Viêm Sơn Mạch? Nơi đó xảy ra chuyện gì?"
Lâm Động có chút kinh ngạc hỏi.
"Có người phát hiện một cái mộ phủ ở Thiên Viêm Sơn Mạch."
"Mộ phủ? Của ai?"
Lâm Động ngẩn ra, phát hiện mộ phủ không phải là chuyện quan trọng, điều quan trọng là mộ phủ đó của ai.
"Niên đại của cái mộ phủ kia quá xa xưa, nhưng mà nghe nói đây là mộ phủ của một cường giả Niết Bàn Cảnh."
Đổng Tố đảo mắt một vòng, thấp giọng nói.
"Niết Bàn Cảnh."
Ba chữ tưởng chừng như đơn giản, nhưng lại khiến cho Lâm Động sững sờ, sau đó hít một hơi thật sâu, trong mắt hiện lên vẻ khiếp sợ nhìn về phía Đổng Tố, nói:
"Sao có thể như vậy được?"
Số người có thể bước chân vào Niết Bàn Cảnh ở Đại Viêm vương triều ít tới hiếm hoi, mà những cường giả này ai chẳng có thanh danh hiển hách, tại sao đột nhiên lại mọc ra một cái mộ phủ của cường giả Niết Bàn Cảnh?
"Việc đúng là khó tin nhưng lại là thật, Vạn Kim Thương Hội chúng ta đã dò hỏi một số thế lực khác, được biết cường giả Thiên Đô Quận đang kéo tới đây, ngay cả người của bốn dòng họ lớn cũng tới. "
Đổng Tố nói.
"Bốn dòng họ lớn..."
Lâm Động hai mắt giật giật, sắc mặt hơi cứng lại, mộ phủ của cường giả Niết Bàn Cảnh không phải là chuyện bình thường, di vật lưu ở trong đó đủ làm cho vô số người điên cuồng.
"Thảo nào gần đây có rất nhiều người thực lực không kém xuất hiện ở Viêm Thành, hóa ra họ toàn vì chuyện này."
Lâm Động chậm rãi gật đầu, lúc này mới hiểu.
"Lâm Động tiểu đệ, nếu như ngươi có hứng thú thì cũng có thể đi xem, biết đâu cơ duyên tốt chiếm được truyền thừa của vị cường giả Niết Bàn Cảnh kia, chậc chậc, tới lúc đó sẽ giống như cá chép vượt long môn."
Đổng Tố mỉm cười nói.
"Chỉ sợ ta không có năng lực tranh đoạt trong Mộ phủ của cường giả Niết Bàn Cảnh."
Lâm Động cười khổ lắc đầu, tuy rằng hắn có chút danh tiếng ở Viêm Thành, nhưng mà bảo vật trong mộ phủ sẽ khiến cho các cường giả của Thiên Đô Quận, thậm chí là Đại Viêm vương triều kéo tới, với thực lực của hắn có đi cũng chẳng được gì.
"Được rồi, Lâm Động tiểu đệ, chẳng phải ngươi đang muốn tìm vật cực hàn hay sao, ở trong mộ phủ hình như là có đấy..."
Đổng Tố làm như chợt nhớ ra điều này, trầm ngâm một chút, nói.
"Cái gì?"
"Cực Sát Âm Long Tiên."
"Tê..."
Nghe thấy cái tên này, Lâm Động nhịn không được hít một hơi, không hổ là Cổ Mộ Phủ (1), ngay cả kỳ vật chí âm bực này cũng có, nếu như Thanh Đàn có được vật này thì có thể hoàn toàn giải quyết vấn đề Âm Sát Khí phệ thể, hơn nữa còn có khả năng ngưng kết Âm Đan!
(1): Cổ Mộ Phủ: ngôi mộ cổ xưa
Nhưng mà Cổ Mộ Phủ này thu hút quá nhiều cường giả, muốn ở nơi đó chiếm được "Cực Sát Âm Long Tiên" đương nhiên không phải là chuyện dễ.
"Đa tạ Tố tỷ."
Lâm Động thầm than một tiếng, quay sang nhìn Đổng Tố nói một tiếng cám ơn, cùng nàng nói chuyện thêm một lúc về tình hình Cổ Mộ Phủ rồi mới rời đi.
"Niết Bàn Cảnh."
Ra khỏi Vạn Kim Thương Hội, Lâm Động nhìn con đường đông đúc nhộn nhịp, không khỏi khẽ thở ra một hơi, cường giả trình độ này quá mức xa vời đối với hắn và nhiều người khác, chỉ cần đạt tới mức này đã có thể đứng trên đỉnh của vương triều rồi. Bạn đang đọc truyện tại