Thiếu chút nữa thì xảy ra một trường đại chiến sống mái với nhau, lúc này Viêm Thành đã trở lại bình thường, Lâm Động cũng an nhàn hơn rất nhiều, hiện giờ hắn không phải di chuyển như một người lính cứu hỏa nữa.
Đương nhiên, tuy rằng an nhàn hơn, nhưng tuyệt đại bộ phận thời gian Lâm Động đều dùng để tu luyện, Tinh thần lực mới đột phá tam ấn Phù sư không lâu nên trong khoảng thời gian này rất khó có thể tiến bộ thêm, Lâm Động tập trung toàn bộ vào việc tu luyện Nguyên Lực.
Dưới sự tu luyện mất ăn mất ngủ, Nguyên Lực cũng có tiến bộ không nhỏ, tuy vẫn chưa đột phá tới cảnh giới Tiểu Viên Mãn nhưng mà Lâm Động đã cảm giác được thời gian cũng không còn lâu nữa.
Hai tháng chỉ như nước qua cầu, đạt được hiệu quả như vậy là khá rồi, đương nhiên, trong hai tháng này Lâm Động đã dùng hết viên Âm Dương Châu cuối cùng, đây là một lợi khí để tu luyện Nguyên Lực, đáng tiếc là nó quá mức quý hiếm, Lâm Động đã từng nhờ Đổng Tố giúp hắn thu mua loại Âm Dương Châu này, nhưng mà chẳng có tin tức gì, loại vật này có lấy được cũng chẳng ai đem bán.
Đối với việc hết Âm Dương Châu, Lâm Động cũng bất đắc dĩ, nhưng mà may mắn là hắn vẫn còn linh đan do ngũ phẩm linh dược được Thạch Phù tinh luyện, hiệu quả tuy thua Âm Dương Châu nhưng mà còn tốt hơn tu luyện bình thường. Bạn đang đọc truyện tại