“Đúng là thật sự không ngờ tới, nếu không phải đi sai một nước cờ thì bây giờ người tiếp quản Bắc Hải sẽ là ông .James đây rồi!”
Hai người rõ ràng là đang thể hiện sự sắc sảo của mình mà chĩa mũi nhọn về nhau.
“Đều là chuyện cũ rồi, chúng tôi đối với lần hợp tác lần này có thành ý rất lớn, vào bên trong rồi nói tiếp đi!”
James ra hiệu chỉ vào cửa phòng họp.
Cetina nhìn bên trong một chút, lông mày nhíu lại, nhưng vẫn không thể không đi theo .James vào.
Trong lòng thấp thỏm, lúc vào nhìn bốn phía chung quanh lại không có ai, con mắt đảo tới vách ngăn phòng cà phê, không phải Lâm Quân trốn đi rồi chứ?
“À, mời tổng giám đốc James ngồi!”
Ý thức được bản thân thất thần, Cetina ưu nhã chỉ vào ghế sô pha.
“Bà Cetina còn thưởng trà?”
James nhìn hai chén trà trên bàn, con ngươi co lại.
“À, tôi là đàn bà con gái, thỉnh thoảng uống một chút, nếm chút hương vị, không tính là hiểu biết gì”
Cetina cười, bỏ chén trà vào trong khay, sau đó hô ra bên ngoài.
“Thụy Đặc, đổi hai chén trà mới tới!”
“Bà Cetina, bây giờ chúng ta có thể bắt đầu vào chuyện chưa? Tôi biết trong quá khứ chúng ta có chút khúc mắc, nhưng lần này tôi ôm thành ý tới Bắc Hải để bàn chuyện hợp tác”
“Ồ, thành ý? Hôm nay ông James tới đây bàn thành ý với tôi?”
Cetina cười, hiển nhiên là coi thường .James.
“Chẳng lẽ không đúng sao?”
James nhìn vẻ mặt này của Cetina, trong đầu lại bớt đi vẻ ăn chắc.
“Năm đó lúc chồng tôi quản Bắc Hải, các người tìm tới Bắc Hải để hợp tác, cũng nói như vậy!”
Cetina như cười một tiếng, trợ lý vừa hay cầm chén trà đi vào, anh ta rót nước trà vào trong chén cho .James, đẩy tới trước mặt ông ta.
“Bà Cetina vẫn canh cánh trong lòng chuyện năm đó ư, lại không giống phong cách làm việc của bà rồi”
James nở nụ cười.
“Ồ, có vẻ tổng giám đốc James rất hiểu rõ tôi?”
“Năm đó chồng của bà đúng là vì vấn đề hợp đồng với chúng tôi, nhất thời tức giận nên mới năm viện, sao đó tin tức truyền ra nói ông ấy bệnh nặng, bà Cetina lại trở thành người quản lý Bắc Hải, thật ra chính bà cũng biết, bây giờ thật ra ông ấy cũng sớm chết rồi, còn về phần ông ấy chết thế nào, bà Cetina đây là người rõ ràng nhất, không phải sao?”
James ngước mắt lên, còn Cetina thì tức lộ ra vẻ vừa kinh ngạc vừa sợ hãi, nhưng ánh mắt cũng chợt lóe lên.
“Tôi không hiểu ông James đang nói cái gì, nói trắng ra là tôi cũng không muốn hợp tác với các người, thứ nhất, gần đây độ tin cậy của các người xuất hiện vấn đề, thứ hai cũng vì chuyện năm đó, tôi cũng không dám hợp tác với tổng giám đốc .James nữa. Cetina kiếm tiền đều là trong sạch, tổng giám đốc .James thì lại khác”
Cetina nâng tách trà lên uống một ngụm, cười lộ ra hàm răng trắng, cực kỳ có dáng vẻ của người đẹp mà có độc.
“Cetina, bà không lo lắng việc cô sát hại chồng mình năm đó bị lộ ra sao?”
Ý cười trên mặt James ngày càng nồng, tay bưng cà phê của Lâm Quân khựng lại một chút, dường như đang suy nghĩ điều gì. Cuối cùng anh lại tiếp tục nhấm một ngụm, cẩn thận nghe bọn họ nói chuyện.