“Cô ta là sói thì sớm muộn cũng là sói, Lâm Quân dám giữ cô ta lại bên người thì cũng như nuôi hổ gây họa, chúng ta chỉ cần đợi đến lúc con sói này cắn người thôi”
Ánh mắt James trở nên xảo quyết, khóe miệng vặn vẹo biến hình.
“Ông chủ quả anh minh, vậy bước tiếp theo của chúng ta định thế nào?”
“Bây giờ chẳng cần làm gì cả. Ba giờ chiều không phải có hẹn gặp mặt với người phụ trách của Bắc Hải để trao đổi hợp tác sao? Bây giờ làm tốt việc này đã, chỉ có nuôi công ty cho béo tốt, chúng ta mới có năng lực chơi đến cùng với bọn họ” Nếu không có tiền và quyền thì tất cả chỉ là nói suông.
“Tôi hiểu rồi, sẽ đi chuẩn bị ngay!”
James chơi đùa với cái bật lửa trong tay, ánh lửa như dục vọng hừng hực đang thiêu đốt toàn bộ trái tim ông ta.
“Thưa ông, chính là chỗ này!”
Trợ lý chỉ tòa nhà cao tầng trước mặt, dẫn .James đi vào trong.
“Nếu như tôi nhớ không nhầm, năm đó nếu không phải Cetina thì Bắc Hải này suýt chút nữa thì thành đồ của chúng ta rồi James nhìn tòa nhà cao tầng trước mặt mình, khóe mắt giương lên, sờ cằm của mình rồi nhớ lại, bộ dạng cứ như đang nghĩ về hương vị của một món đồ ăn nào đó.
“Trí nhớ của ông chủ thật tốt, nghe đồn, người đứng đầu bệnh rồi, hơn nữa còn bệnh không dậy được nên Bắc Hải mới là thiên hạ của Cetina”
“Bệnh?”
James nhếch môi, hiện ra một nụ cười gian xảo.
“Đúng vậy, ông chủ, thật ra tôi lo là Cetina sẽ vì chuyện mấy năm trước mà không bằng lòng hợp tác với chúng ta” Người kia lo lắng đưa ra nghỉ ngờ của mình với James.
“Trong việc làm ăn thì không có kẻ thù vĩnh viễn, cũng không có bạn bè vĩnh viễn, chỉ có lợi ích là tồn tại mãi, với cả nếu như không nhờ.
chúng ta thì sao bây giờ cô ta được làm người đứng đầu của Bắc Hải, cho nên nếu xét đến một phương diện khác thì bà ta hẳn nên cảm ơn chúng ta mới phải”
“Cũng đúng, vậy ông chủ, bên này!”
Vừa dứt lời, một giọng nữ khánh sáo truyền đến lỗ tai bọn họ!
“Tổng giám đốc .James, từ lần chia tay tới giờ vẫn ổn chứ?”
Cetina vừa hay đi từ văn phòng ra, cô ta mặc trang phục chuyên nghiệp, ôm cánh tay ưu nhã nhìn James, khí chất và dáng người đều được thể hiện rõ.
Mà mấy phút trước Lâm Quân còn ở chỗ này, cô ta còn tự đáng giá cao sức hút của mình, muốn quyến rũ Lâm Quân, ai ngờ lại tự làm bản thân bị mất mặt.
Cetina lo lắng nhìn thoáng qua bên trong, Lâm Quân còn chưa có đi ra, James đã tới, sẽ không xảy ra hiện trường bốc mùi khói súng chứ?
Cái chốn nhỏ này của bà ta hôm nay lại còn được đón tiếp hai vị Phật tôn?
“Cetina! Từ khi chia tay đến giờ vẫn ổn chứ!”
Trong mắt .James lóe lên ánh sáng khiến người ta không hiểu nổi, sau đó chủ động vươn tay bắt tay với Cetina.
“Đúng là núi non có ngày gặp lại!”
Trên mặt Cetina lộ vẻ cười khó đoán.
“Đúng vậy, càng nghĩ càng không ngờ một người phụ nữ như bà Cetina đây có thể một mình quản lý Bắc Hải nhiều năm đến vậy, cũng khiến cho tôi đây phải kinh ngạc. Quả nhiên nhìn người không thể chỉ nhìn mỗi về ngoài.” Nếu không người phụ nữ này nhìn qua cũng chỉ như cái bình hoa trang trí.