Liếc mắt là nhìn thấy bàn dài cùng rượu vang đỏ, lập tức hiện ra mấy chữ trong đầu.
Bữa tối dưới nến...
Cơm Tây nha, nhìn rượu vang đỏ thật là rất cao cấp nha.
Lâm Vũ Oánh nhịn không được mà nắm tay Hà Nhã Huệ nói “Sinh hoạt của Mộ tổng cao cấp ha, ăn cơm chiều thôi mà cũng ăn cơm Tây cao cấp như vậy.”
Hà Nhã Huệ đơ cả mặt.
Lâm Vũ Oánh này thật ngốc muốn chết.
“Cái này vừa nhìn thấy là đã biết Mộ tổng chuẩn bị cho Diệp Chanh rồi.”
Người ta muốn thế giới của hai người, ai ngờ...
“Oa, Mộ tổng thật là lãng mạng nha...”
Lâm Vũ Oánh lại kinh ngạc thêm lần nữa.
Hà Nhã Huệ lại nghĩ, Mộ Dạ Lê vì Diệp Chanh, lại có lòng đến như vậy....
cô chưa từng thấy Diệp Tử ở cùng Mộ Dạ Lê như thế nào, cho nên không biết được anh ta cũng đối xử với Diệp Tử như thế này không.
Chỉ là nhìn anh ta như vậy, liền biết, Mộ tổng đối với Diệp Chanh không phải là chuyện một sớm mộtciều, cũng tuyệt đối không phải là chơi đùa đơn giãn.
Chỉ là bây giờ bọn họ lạ quấy rầy bữa ăn của hai người...
Như vậy có tốt không?
Mộ tổng sẽ không trách phạt chứ...?
Diệp Chanh nhìn thấy được bên trong cũng nói “Mộ Dạ Lê, anh thật là rất thích ăn trên loại bàn dài thế này á?”
“.....”
Mộ Dạ Lê nghĩ muốn bóp chết cô.
Cơm Tây lãng mạng chuẩn bị cả ngày, kết quả cô vậy mà lại nói...không đi ăn, muốn ở cùng người khác.
anh có thể làm sao bây giờ?
Phía sau, Mộ Bát cũng vô cùng là thương hại nhìn tổng tài mặt lạnh nhà mình.
Nhưng mà tiên sinh nhà anh cũng thiệt là, nói thẳng đi, muốn mời người ta đi ăn tối dưới nến khôngđược hay sao, còn bày đặt không có mặt mũi nào nói thẳng, nghĩ muốn tạo ngạc nhiên, còn không phải là không có cách thành công....
Bốn người ngồi một bàn, cảm giác lập tức thấy lạ làm sao....
Cũng may, Mộ Dạ Lê ngồi đó, bộ dạng lại rất là thản nhiên, nói với người làm, có thể đưa đồ ăn lên, sau đó cũng mặc kệ ba cô gái kia nhìn mình chăm chăm, chỉ là nhìn Diệp Chanh nói “Em khi nào thì bắt đầu quay, chụp?”
“A, cũng đã chụp mấy cảnh đơn giản rồi, lần này lấy cảnh, chủ yếu là quay chụp một số nhân vật, phối hợp với cảnh sắc và đồ vật thôi.”
“À, vậy là không có vấn đề gì chứ?”
“không có, chỉ có một chút chuyện vặt thôi.” Diệp Chanh nói.
Mộ Dạ Lê lập tức nhìn Hà Nhã Huệ bên cạnh, tựa như đnag hỏi có vấn đề gì.
Hà Nhã Huệ còn im lặng ngồi một bên, bản thân vậy mà còn được ăn cùng bàn với Mộ Dạ Lê thật như trong mơ, nhất thời bị ánh mắt của Mộ Dạ Lê nhìn qua, liền đè nén hưng phấn xuống nói “Chỉ là mấy ngày nữa sẽ quay chụp tuyên truyền, sẽ đến công ty CLIN để quay, nhưng công ty này hình như do Lưu Thuyên làm đại diện phát ngôn, nghe nói cô ta có quan hệ ở phía cao tầng, tôi lo lắng, bọn họ sẽ làm khó Diệp Chanh.”
Mộ Dạ Lê dừng một chút nói, liếc mắt nhìn Diệp Chanh “Người tên Lưu Thuyên kia vẫn luôn làm khó em?”
Ngữ điệu tuy là hờ hững, nhưng mà Hà Nhã Huệ lại rõ ràng cảm nhận được một cổ lạnh lẽo, từ khônggiọng nói của Mộ Dạ Lê.
Diệp Chanh coi như không có gì nói “Cũng không có gì.”
Diệp Chanh chưa từng để cô ta vào mắt, cho nên hoàn toàn sẽ không cảm thấy có gì ảnh hưởng cả.
Mộ Dạ Lê nói “Để anh cho người tìm hiểu công ty đó một chút.”
“Vậy...thật quá cảm ơn ngài, Mộ tổng.” Hà Nhã Huệ trong lòng nghĩ, Mộ Dạ Lê còn vì Diệp Chanh mà cố ý hỏi đến mấy chuyện này, đối với Diệp Chanh cũng thật là tốt.
Rốt cuộc, mấy chuyện râu ria này, cấp dưới Mộ tổng, thường ngày cũng không dám đi lên quấy rầy đi.