Lạc Tư đi rồi, Lệ Nhiên Hi đem Uyển Uyển đã ngất xỉu vào phòng. Vừa đặt cô lên giường đã đụng phải vết thương sau lưng, hai mắt nhíu lại, cô đau đến mức bật kêu rên.
Nhìn gương mặt nhỏ nhợt nhạt của Uyển Uyển, hai tay Lệ Nhiên Hi nắm chặt. Nếu biết như thế thì đã chẳng đánh nhau trước mặt cô. Ngược lại, còn vì anh mà cô bị thương.
Lấy hòm thuốc ra, anh quay về giường. Nhìn hai mắt Uyển Uyển yếu ớt cố gắng mở lên sau đó lại chịu đựng không được mà xụp xuống. Anh cẩn thận nâng cô dậy, để cô dựa vào mình, để không đụng vào vết thương sau lưng. Chậm rãi cởi lớp áo trắng trên người Uyển Uyển, nhìn thấy làn da trắng nõn sau lưng đã xuất hiện vết bầm tím rất to, bầm đen rất to, ngay lúc đó, ánh mắt Lệ Nhiên Hi trở nên sâu thẳm.
Người đàn ông kia rốt cuộc dùng bao nhiêu sức lực???
Cô lại bắt đầu phát sốt, trên người lại có thêm một vết thương, giúp cô uống thuốc trái tim vừa đau xót vừa hối hận.
Lúc nãy, anh không thể ngờ được Uyển Uyển lại xông lên. Giống như Lạc Tư, anh cũng không kịp phản ứng, chỉ có thể trơ mắt nhìn nắm đấm rất mạnh đó dừng trên người cô. Cơ thể cô mềm oặt giống như trang giấy bị xé rách, nhẹ nhõm rớt vào lòng anh. Ngay thời khắc đó, anh hít thở không thông.
Sau khi giúp cô uống thuốc, đầu ngón tay nhẹ nhàng đụng vào vết bầm trên lưng không khỏi khiến cô run rẩy. Lệ Nhiên Hi hít sâu, từ phía sau ôm cô vào trong ngực, ôm thật chặt, hận không thể đem Uyển Uyển hòa vào trong xương tủy, đem máu của mình vào người cô.
Từ đầu tới cuối, Uyển Uyển đều rất tỉnh táo. Nếu ngất đi, ít nhất sẽ không phải chịu đựng cơn đau cháy bỏng này. Nhưng tóm lại cô rất thanh tỉnh. Thanh tỉnh đến mức có thể nhận ra bàn tay sau lưng cô nhẹ nhàng di chuyển qua lại, cảm nhận được nhiệt độ cơ thể nóng hổi của Lệ Nhiên Hi.
Chậm rãi, cô mở mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, ánh mặt trời đang lên, nó vẫn mãnh liệt như cũ không ai có thể ngăn nó tỏa sáng. Cô biết rõ tính cách Lạc Tư, anh hận ai đó thì luôn tính toán chi li. Anh hận cô, hôm nay lại còn để anh mất cả mặt mũi.
Lúc anh bỏ đi còn nói một câu cuối cùng làm cho người ta sợ hãi. Nhưng điều cô hiện tại lo lắng nhất là sẽ liên lụy anh Nhiên Hi, sợ rằng Lạc Tư sẽ không bỏ qua cho Nhiên Hi.
Điều làm cho cô nghi ngờ là tại sao anh lại xuất hiện ở phòng này?
Lịch trình dày đặc không có thời gian để thở khiến Lạc Tư suốt đêm xử lý văn kiện xong liền lên máy bay quay trở lại A thị, một điều anh không thể tin được là chẳng những không mang được cô về, ngược lại còn đánh cô.
Lúc sau, anh không kịp suy nghĩ, liền lái xe quay về sân bay, ngồi trên máy bay tư nhân. Trong suốt hành trình, anh lật văn kiện nhưng đọc không nổi. Lẳng lặng nhìn ra ngoài cửa sổ, sau đó cúi đầu nhìn mu bàn tay ửng đỏ. Xương ở mu bàn tay nhói đau.
Gương mặt anh bình thường đều lãnh đạm nên khiến người khác không thể hiểu được, những kẻ hầu hạ bên cạnh đều nơm nớp lo sợ càng thêm cẩn thận.
Xuống máy bay, Vincent nhìn thấy vết thương trên mặt Lạc Tư khẽ sửng sốt. Từ lúc đi theo bên cạnh Lạc Tư, anh chưa từng thấy con người bình tĩnh này lại trở nên không chống chế như thế.
Đánh nhau sao? Càng không thể
Chiếc xe cao cấp dáng thuôn được sản xuất có giới hạn đang rất nhanh lao về phía nơi kí kết, một giây cũng không dám chậm trễ. Lúc này, Lạc Tư đã thay bộ đồ tây, Vincent liên hệ với người hóa trang đem vết thương trên mặt Lạc Tư giấu đi.
Tuy rằng đã có nói với giới truyền thông hôm kí kết nhất định không thể chụp ảnh Lạc Tư, nhưng khó tránh khỏi bị mọi người nhìn thấy vết thương trên miệng anh. Cho nên để tránh phiền toái, đành phải để Lạc Tư ủy khuất một lần, dùng thuốc màu đánh lên.
Lễ kí kết diễn ra thành công, hai vị tổng tài đều là người thành công, khác nhau ở chỗ một người là tiền bối một người là tuổi trẻ tài cao. Thành công của hai người trong mắt người khác là lẽ đương nhiên.
Hơn nữa, Lạc Tư hết lần này đến lần khác được Fiji Siqi cất nhắc, một nam nhân trẻ tuổi thành công được mọi người ca tụng truyền miệng khắp nơi.
Quả nhiên phải vậy, gần đầy tất cả đầu đề các báo đều là tin tức của Fiji Siqi cùng Ladsione kí kết, tin tức này oanh động cả thế giới.
Đúng ra lịch trình ở Pháp đã chấm dứt có thể quay về A thị, nhưng Lạc Tư lại muốn ở lâu thêm, mấy ngày qua, trong phòng khách sạn đêm nào cũng chè chén. Không ngừng có phụ nữ đi ra, lại phụ nữ đi vào, Vincent không biết Boss đến cuối cùng muốn làm gì, ngoại trừ công tác bình thường ở ngoài, đối với phụ nữ tiếp cận đều không cự tuyệt từ chối.
Trước đây, Lạc Tư cũng không phải chưa từng có đàn bà, nhưng cũng không đến mức càn rỡ thế này. Lúc trước mỗi khi anh có nhu cầu mới kêu Vincnet tìm đại ai đó cũng chưa từng tham hoan đến như thế. Hôm nay, anh dường như muốn chứng minh điều gì đó, mỗi ngày không ngừng thay đổi nữ nhân.
Thế nên, cùng với sự thành công về buổi kí kết thì Lạc Tư tốc độ thay đổi phụ nữ của anh ngày càng nhanh. Lần này Lạc Tư không hề che đậy, cũng không kêu Vincent đi tới tạp chí ngăn chặn, chính vì thế mấy tờ báo bát quái đưa hết mọi việc của anh phơi ra ngoài ánh sáng.
Vincent không khỏi đoán, Lạc Tư hai ngày qua thay đổi như thế có phải liên quan đến việc về A thị? Ngày đó chắc chắn đã xảy ra chuyện, nếu không một người luôn bình thản như Boss sao lại mang theo vết thương về?
Lúc này, Hách Liên tiểu thư có phải cũng bắt đầu chú ý tới chuyện xấu của Boss?