Vô Tình Lạc Vào Game Kinh Dị, Vô Cùng Hưởng Tình Mị

Chương 8: Đợi Cô Ở Đây Lâu Rồi

Trước Sau

break

Cơn đói bụng kéo đến cứ thế hoành hành khiến ŧıểυ Kỳ nghĩ lại mà tiếc ly trà trái cây duy nhất bị mang vào theo đã bị dọa rớt lên đất, cũng quên nhặt lên mất.
“Cái trò chơi quái quỷ này, còn phải ăn cái gì nữa.”

Lam Tuyết cũng vừa đói vừa khát, che dạ dày mình lại, đôi mắt còn hơi đỏ lên, lớp trang điểm mắt tinh xảo cũng nhoè đi.


Tuy trong chùa không có một bóng người, bầu trời dần tối lại, tốp năm tốp ba đèn lồng dưới mái hiên lại tự động sáng lên, doạ mọi người thêm một chập nữa, thế nhưng có ánh sáng thì cũng coi như có chút cảm giác an toàn.


Khương ŧıểυ Kỳ không dám hành động một mình, Lam Tuyết cũng vậy, hai người dứt khoát cùng nhau đi ra đại điện ở phía sau.


“Trời trời, nơi này lớn ghê, từ từ… chị không nhìn lầm chứ? Cái này, tượng Phật này lại…”


Lướt qua đại điện vô cùng rộng lớn, tấm màn treo vàng rực treo ở bốn hướng trên cao, chính giữa thờ phụng một pho tượng Phật, thân vàng thuần trắng ngọc, làm lóa mắt người nhìn.
“Ting...ting! Cô gái dũng cảm ơi, chúc mừng cô đã tìm được Phật tử, hắn đã chờ cô rất lâu ~”
 

Khương ŧıểυ Kỳ không quan trọng việc chớp mắt nữa, thứ muốn lấy mạng cô chính là thông báo trò chơi hiện lên ngay lúc này!
 

Cô vô cùng kinh ngạc mà chậm rãi ngẩng đầu nhìn về phía pho tượng Phật ngọc khổng lồ duy nhất được thờ cúng kia.
Sau đó lại chậm rãi cúi đầu, chân thành tự hỏi kiếp sống cá mặn của mình lần nữa, hình như ham muốn được sống của cô cũng không mãnh liệt lắm nhỉ?!!!
 

Phật ngọc to lớn ngồi trên đài sen, đôi tay ngài hướng về phía trước, đặt lên đầu gối, áo cà sa được khắc sống động như thật, ngay cả Phật châu ngọc trên cổ cũng trơn bóng sáng loáng, chỉ có điều ngài không có ngũ quan.
 

“Chậc… chậc, chị còn chưa bao giờ trông thấy pho tượng Phật nào giống vậy, chất ngọc này hẳn là có giá trị ngất ngưởng, bên trong còn ánh vàng nữa, đúng là báu vật! Đây chắc chắn là một đại Phật.” Lam Tuyết kinh ngạc nói, chắp tay trước ngực bái tượng Phật: “Cầu xin đại Phật phù hộ, nhất định phải để con sống sót ra khỏi trò chơi! Đến khi ra rồi con sẽ từ chức, thế giới rộng lớn như vậy, con phải nhanh chóng đi ngắm nhìn.”


Trải qua nỗi kinh sợ về cái chết của Tào Lâmvà Đào Sương, tâm hồn làm việc trong người Lam Tuyết cũng bị dọa bay, trước kia chị ấy liều sống liều chết làm việc, sếp nói một chị ấy sẽ không nói hai, sếp nói hôm nay tăng ca, chị ấy có thể làm liên tù tì hai ngày!


Hiện tại không như thế nữa, nếu chị ấy có thể sống sót ra khỏi trò chơi, làm sao cũng phải đi hưởng thụ cho sướиɠ, tiêu bớt số tiền tiết kiệm 8 chữ số không có ý nghĩa của mình.


Khương ŧıểυ Kỳ cũng đã hoàn toàn cạn lời rồi, dứt khoát đặt mông ngồi xuống mặt đất, mức tà ác biến thái của trò chơi này làm cô sợ rồi.


Khó trách cả đường không có một bóng người, khó trách ngôi chùa to như vậy cũng không có một đệ tử Phật môn nào, thì ra Phật tử cô phải tìm là Phật tử này! Thật ra… cô phải sớm nhận ra từ trước rồi, vì nhiệm vụ của Trịnh Bá chính là [Tìm thấy vật hiến tế mà Phật tử thích].


Một Phật tử cần vật hiến tế sao lại là người sống được.
Khi Khương ŧıểυ Kỳ nhắm mắt lại, giao diện nhân vật lập tức nhảy ra ngoài, bong bóng tình yêu bling bling ở nhiệm vụ phụ cứ không ngừng bay ra.


[{Cô gái dũng cảm ơi, nhìn thấy Phật tử trước mặt không? Hãy dũng cảm dụ dỗ, quyến rũ hắn đi, chỉ cần dùng thân thể đổi lấy nguyên tinh của Phật tử thì cơ hội vượt ải 100% không chỉ trong mơ đâu ~}].

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc