Dương Thạc thấy miệng Huyền Ưng Huyết Phi phun ra khói độc thì kinh ngạc há hốc mồm.
- Không ngờ Huyết Phi học được bí pháp phun khói độc của Đại Mãng màu xanh?
Đầu Dương Thạc nhanh chóng nổi lên suy nghĩ.
Miệng Huyền Ưng Huyết Phi phun ra khói độc có hơi thở giống hệt như Đại Mãng màu xanh phun ra. Dương Thạc bất cẩn hít một chút liền cảm giác đầu óc choáng váng, thân thể mệt mỏi, vội vàng dùng Lục Dương chân khí đốt sạch độc tố trong người mới đỡ một ít.
Rõ ràng pháp môn phun khói độc của Huyền Ưng Huyết Phi là một loại bí pháp của Đại Mãng màu xanh trước kia.
Mãnh thú ác điểu học tập bí pháp khác với nhân loại. Bí pháp củanhân loại đa số đến từ công pháp tu luyện, bí pháp của mãnh thú ác điểu là thực lực đột phá thì bỗng lĩnh ngộ, không thì dựa vào nuốt nội đang của mãnh thú ác điểu khác sẽ có xác suất nhất định học được bí pháp của nó.
Trong nội đan thường ẩn chứa năng lượng tinh thuần nhất của ác điểu mãnh thú.
Ví dụ có một loại hỏa điểu, trong nội đan có lực lượng hỏa diễm rất mạnh, nuốt nội đan của nó là sẽ thu được lực lượng hỏa diễm nhất định, có năng lực khống chế lửa.
Dù là ác điểu có ngộ tính kém đến đâu, chỉ cần có thể nuốt vào tám, mười viên 3Thuần Dương Vô Cực Công hỏa điểu vẫn có được bí pháp khống chế lửa của hỏa điểu.
Ngộ tính của Huyền Ưng Huyết Phi không kém, nuốt một viên mật rắn Đại Mãng màu xanh học được bí pháp khói độc của nó cũng là chuyện hợp lý.
- Đột phá đến luyện khí trung giai, lại học được năng lực khói độc, xem ra Huyết Phi ở trong ác điểu Yến sơn đã không có đối thủ.
Khói độc của ha ha ha ha ha ha! Tuyệt đối là bí pháp mạnh mẽ hạng nhất.
Dương Thạc có được Lục Dương chân khí đốt cháy hết độc tố, nên khói độc không có hiệu quả với hắn, nhưng điều này không giảm giá trị của bí pháp.
Nên biết rằng khói độc Đại Mãng màu xanh có thể ảnh hưởng Kim Linh Điêu đẳng cấp võ sư, dùng luyện khí cao giai giết chết Kim Linh Điêu, Đại Mãng màu xanh dựa vào khói độc mà ra. Dù sao Kim Linh Điêu ở trong hang ít nhất có thực lực đỉnh luyện khí, hơn nữa thân thể cứng cỏi, lực lượng cường đại, vốn nên chiếm ưu thế. Sau khi Đại Mãng màu xanh phun khói độc thì Kim Linh Điêu giảm mạnh thực lực, không đến đỉnh luyện khí, cuối cùng bị nó giết chết.
Khói độc này ít nhất có thể khiến cường giả từ đẳng cấp võ sư trở xuống giảm thực lực một bậc.
Bản thân Huyền Ưng Huyết Phi là luyện khí trung giai, Dương Thạc là luyện khí sơ giai, một người một ưng không sợ khói độc. Sử dụng khói độc đụng phải cường giả đẳng cấp đỉnh luyện khí, giảm thực lực xuống đẳng cấp chưa tới đỉnh luyện khí, một người một ưng hợp tác có thể giết kẻ đó.
Dù đụng phải cường giả đẳng cấp võ sư thì một người một ưng ít nhất có sức chiến đấu một trận.
Cho dù không thể thắng, phun ra khói độc ngăn cản kẻ địch, Dương Thạc có cơ hội cưỡi Huyền Ưng Huyết Phi bay lên trời, lập tức bỏ trốn.
Trong Yến sơn, Huyền Ưng là bá chủ không trung.
Huyền Ưng bình thường là đẳng cấp đỉnh tôi thể, rất hiếm đạt tới đẳng cấp luyện khí. Bây giờ Huyền Ưng Huyết Phi đạt tới luyện khí trung giai, lại có được khói độc, có thể hoành hành trên không trung toàn Yến sơn.
- Nếu ta cưỡi Huyết Phi cầm phá vân cung đánh thương kẻ địch, dù ra một vài mảnh thú bá chủ lục địa, đẳng cấp võ sư thì e rằng ...
Huyền Ưng Huyết Phi bay trên trời gần như bất bại.
Nhưng Huyền Ưng Huyết Phi thiếu thủ đoạn công kích xa mãnh thú trên đất bằng, bởi vậy dù không bị các mãnh thú uy hiếp đến, nhưng nó không thể bị thương mãnh thú lục địa.
Nhưng nếu Dương Thạc cưỡi Huyền Ưng Huyết Phi, cầm phá vân cung đối phó mãnh thú trên đất bằng thì e rằng mãnh thú gì cũng sẽ gặp tai họa.
Dương Thạc thầm nghĩ:
- Vừa lúc bây giờ ta cần săn giết một số dị thú quý hiếm lấy da lông, tài liệu bán đi đổi tiền. Ta và Huyết Phi liên hợp muốn giết dị thú chắc rất dễ.
Lúc ở Trấn Quốc Công phủ thì Dương Thạc không cần tiền.
Nhưng khi Dương Thạc đi ra kinh thành, hắn phát hiện phải có tiền.
Hỏa La công chúa, Đại Lâm Nhi có vô số của cải nên bồi thường cho hai thị nữ Hồng Phi, Thúy Lục mười kim bính, thể hiện nàng nàng rộng lượng, có năng lực thu hoạch hảo cảm của Dương Thạc, nhất cử lưỡng tiện.
Nếu tôi tớ, thị nữ của Dương Thạc không cẩn thận gây chuyện với người khác mà trong tay hắn không có tiền thì sao?
Sẽ giao ra tôi tớ, thị nữ của mình sao?
Từ đó sẽ mất lòng người, hơn nữa tính Dương Thạc bao che khuyết điểm, không làm được chuyện đó, nếu làm thế thì sẽ ảnh hưởng lớn đến tâm cảnh của hắn, trở ngại tu luyện.
Nhưng không giao ra thị nữ, lại không có của cải bồi thường, chẳng phải là trở mặt với đối phương?
Có thể nói giao tiếp với người không thể thiếu tiền, Dương Thạc phải thừa nhận điều này.
Cho dù không có vụ giao tiếp với người, Dương Thạc muốn thoát khỏi Trấn Quốc Công phủ, tự lập môn hộ, khi đó mua bất động sản, điền sản cần món tiền lớn. Mua tôi tớ, hạ nhân, mỗi tháng trả lương là chi phí lớn. Không thể khiến Dương Thạc mang theo hai thị nữ Hồng Phi, Thúy Lục chạy vào Yến sơn lấy trời làm chăn, đất làm giường, sống một nghèo hai trắng đi?
Cho nên nói Dương Thạc cần kiếm tiền gấp.
Muốn kiếm tiền nhanh nhất là hợp tác với Huyền Ưng Huyết Phi giết mãnh thú trong Yến sơn, lấy da lông, đó là cách thực lực.
- Đúng lúc phải đi cùng Huyết Phi vào sâu trong Yến sơn một chuyến.
Dương Thạc thầm ghĩ:
- Dọc theo đường đi gặp mãnh thú lục địa nào cường đại thì cùng Huyết Phi giết chết, lấy da lông.
Còn hai thị nữ Hồng Phi, Thúy Lục ở ngoài rìa Yến sơn, không đến nỗi gặp nguy hiểm nên Dương Thạc tạm lơ đi. Một là vào sâu trong Yến sơn không chừng sẽ gặp nguy hiểm gì, không tiện mang theo các nàng. Thứ hai, Dương Thạc muốn thử lòng trung tâm của hai thị nữ Hồng Phi, Thúy Lục. Hơn mười ngày Dương Thạc không trở về, chắc chắn hai thị nữ Hồng Phi, Thúy Lục sẽ nghĩ hắn đã bị giết, khi đó chờ xem các nàng tiếp tục ở Yến sơn hay chạy trở về bên cạnh Trình phu nhân ở Trấn Quốc Công phủ. Nếu hai thị nữ Hồng Phi, Thúy Lục tiếp tục ở Yến sơn, hơn mười ngày sau khi các nàng lo lắng hãi hùng thì Dương Thạc xuất hiện, chắc chắn sẽ để lại ấn tượng sâu trong lòng các nàng, khi đó các nàng sẽ càng trung thành với hắn hơn.
Dương Thạc nói với Huyền Ưng Huyết Phi:
- Đi, Huyết Phi, vào sâu trong Yến sơn!
Dương Thạc nhảy ra hang trước.
….. …. …. …. …..
Yến sơn, một buội cỏ cách Trấn Quốc Công phủ năm trăm dặm.
Một Độc Giác Man Ngưu to lớn dài hai trượng đang nhàn nhã ăn cỏ xanh, chợt có tiếng xé gió, liên tục hai mũi tên nhọn bắn hướng Độc Giác Man Ngưu, cắm vào lưng nó.
Độc Giác Man Ngưu bị đau gầm lên:
- Grao!
Độc Giác Man Ngưu ngửa mặt lên nhìn hướng phóng mũi tên nhọn, chỉ thấy trên bầu trời trăm trượng một con Huyền Ưng xoay quanh, trên lưng nó có bóng người khoanh chân ngồi.
Độc Giác Man Ngưu rống gầm:
- Grao!
- Grao!
- Gru! Gru! Gru!
Ngay sau đó, chỉ thấy trên đầu Độc Giác Man Ngưu có một con chim nhỏ màu xám rất nhỏ bé, tốc độ nhanh đến cực hạn, cơ hồ trong phút chốc đã tới gần Huyền Ưng.
Dương Thạc ngồi trên lưng Huyền Ưng Huyết Phi thấy chim nhỏ lao nhanh tới thì nhíu mày nói:
- Ủa? Đây là đồng bạn của Độc Giác Man Ngưu, Độc Giác Man Điểu sơ giai đẳng cấp luyện khí?