Quần áo bị cắt nát, Dương Thạc muốn ở trong Yến sơn tìm quần áo, điều đầu tiên nghĩ tới là dùng da động vật.
Bây giờ bên cạnh Dương Thạc có xác hai ác điểu, mãnh thú.
Dương Thạc bỏ qua xác Kim Linh Điêu, nghe nói dùng da động vật làm quần áo chỉ nghe nói dùng lông chim làm căn đệm, có loại đông cừu dùng lông chim hoàng yến dệt thành, rất hoa quý. Nhưng Dương Thạc chưa từng nghe nói dùng da chim làm áo.
Trừ xác Kim Linh Điêu chỉ còn xác Đại Mãng màu xanh.
Mặc dù dùng da rắn làm áo không thông thường nhưng ít ra có người làm rồi.
Người xã hội thượng lưu kinh sư, thương nhân có nhiều tài sản đều có túi gấm làm bằng da rắn để giữ ngân lượng, ngân phiếu. Có được một chiếc túi gấm da rắn gần như là tượng trưng thân phận. Da rắn có thể làm thành giày, trong trang phục quan viên Đại Chu triều, quan lớn nhất phẩm có 'Mãng mang', là đai lưng trang sức chế từ da rắn.
Da rắn có thể làm mấy thứ này, tự nhiên cũng có thể làm thành quần áo bình thường.
- Cắt một khối da rắn để xem có thể làm cái khố không.
Quần áo Dương Thạc rách rưới, đầu tiên cần che đậy là phần dưới rún hai tấc.
Chỗ này không phải là điểm xấu hổ nhất trong thân thể con người nhưng cần bảo vệ kỹ nhất. Huyệt khiếu ở đây song sogn với trên đỉnh đầu là khso tu luyện nhất, thường là mệnh môn yếu hại, nếu bị công kích trungs thì rất có thể sẽ chết. Chỗ như vậy nếu lộ ra bên ngoài thì Dương Thạc không yên lòng, nếu có thể dùng da rắn che lấp một chút, cho dù không có hiệu quả phòng hộ gì nhưng khi Dương Thạc đánh nhau với kẻ địch nhiều ít yên lòng chút.
Dương Thạc không biết may, kêu hắn may trọn vẹn da rắn thành cái áo gần như là chuyện không tưởng.
Bởi vậy Dương Thạc lùi một bước, chỉ cần làm cái khố là được.
- Cúc văn cương chủy, phá vân cung của ta chôn ở gần đây, giờ đào cúc văn cương chủy ra cắt da Đại Mãng màu xanh.
Lúc trước khi Dương Thạc, Huyền Ưng Huyết Phi bay về Trấn Quốc Công phủ thì chôn cúc văn cương chủy, phá vân cung đi, nhưng vì nghĩ tới trở về đối phó với Đại Mãng màu xanh, cướp đoạt Huyết Tinh Thạch Nhũ nên hắn chôn hai loại binh khí này gần hang để tiện lấy dùng. Bây giờ Dương Thạc muốn cắt da Đại Mãng màu xanh, vừa lúc đào cúc văn cương chủy lên sử dụng.
Chỗ cửa hang còn chất đống đá to nhưng có cái lỗ hổng lớn sáu, bảy thước đã bị Kim Linh Điêu đụng nát. Dương Thạc xoay người chui ra khỏi hố to.
Chỉ chốc lát sau, Dương Thạc mang theo cúc văn cương chủy, phá vân cung trở về hang.
Đại Mãng màu xanh có chiều cao ba trượng, chỗ thô nhất còn lớn hơn eo Dương Thạc, da rắn dư dả.
Dương Thạc lựa chọn một khối da rắn ở bụng Đại Mãng màu xanh, cầm cúc văn cương chủy cắt xuống, ở mép da đâm lỗ nhỏ, dùng xà cân chẻ thành tơ nhỏ xâu lại. Mất cả ngày trời Dương Thạc mới làm ra cái khố da rắn trông khá được.
Da rắn co gian, Dương Thạc mặc khố trên người rất vừa. Từ eo trở xuống, vị trí hiểm yếu từ bắp đùi lên trên đều được da Đại Mãng màu xanh bao kín, không lộ ra chút gì.
- Nhưng không biết khố da rắn này có chịu được cương khí hộ thể của ta không.
Lòng nghĩ như vậy, Dương Thạc thử thăm dò, từ vị trí đan điền dưới bụng toát ra một tia cương khí.
Vù vù vù vù vù!
Một tia cương khí vừa phát ra, khố da rắn ở vị trí đan điền chấn động, vảy dựng đứng.
Vảy đứng thẳng, dưới vảy, trên da rắn mở lỗ hổng nhỏ. Cương khí hộ thể của Dương Thạc toát ra từ lỗ nhỏ, không tổn thương khố da rắn.
- Dưới vảy da rắn có lỗ chân lông?
- Những lỗ chân lông này vừa lúc cho cương khí hộ thể của ta thông qua. Khi không sử dụng cương khí hộ thể thì vảy trên khố da rắn khép kín, như là khố màu xanh bình thường. Khi sử dụng cương khí hộ thể thì vảy dựng đứng, lỗ chân lông trên da rắn mở ra khiến cương khí xuyên thấu qua.
Dương Thạc cảm nhận chỗ đặc biệt từ khố da rắn, hắn rất vui vẻ.
Dương Thạc khẽ quát:
- Cương khí hộ thể!
Quanh người Dương Thạc phát ra cương khí hộ thể.
Vù vù vù vù vù!
Trừ bỏ khố da rắn, chút vải dệt cuối cùng trên người Dương Thạc bị cương khí hộ thể cắt nát, đốt thành tro.
Khố da rắn thì dựng đứng vảy, cương khí hộ thể của Dương Thạc xuyên thấu qua lỗ chân lông bên trên, chui ra khỏi cơ thể, không phá hư khố chút nào.
- Da Đại Mãng màu xanh này quả nhiên là thứ tốt, cắt xuống hết mang đi, nói không chừng trong kinh thành bán được da Đại Mãng màu xanh với ón tiền kha khá.
Dương Thạc lập tức cắt hết da Đại Mãng màu xanh.
Tiếc rằng trên người Kim Linh Điêu không có thứ giá trị gì, nếu không thì Dương Thạc sẽ cắt luôn, khiến nó chết không toàn thây.
Dương Thạc làm ra khố da rắn mất một ngày, Huyền Ưng Huyết Phi vẫn đang nhắm mắt, tu luyện.
Dương Thạc trực giác lúc này Huyền Ưng Huyết Phi nuốt vào nội đan Kim Linh Điêu đẳng cấp võ sư, mật rắn Đại Mãng màu xanh luyện khí cao giai, nếu hoàn toàn luyện hóa lực lượng khí huyết trong đó thì thì không chừng Huyền Ưng Huyết Phi sẽ tăng lên một tầng, theo luyện khí sơ giai đi vào luyện khí trung giai.
Không biết Huyền Ưng Huyết Phi cần bao nheiue ngày mới luyện hóa xong khí huyết, Dương Thạc cắn một khối nhỏ Huyết Tinh Thạch Nhũ, khoanh chân ngồi cạnh nó, bắt đầu tu luyện.
Bây giờ Dương Thạc đã đả thông bảy mươi hai chỗ dương khiếu, đi vào đẳng cấp luyện khí. Đả thông bảy mươi hai chỗ âm khiếu khiến Dương Thạc hoàn toàn củng cố cảnh giới, tiếp tục tiến hướng luyện khí trung giai. Muốn đi vào luyện khí trung giai, cần đả thông một trăm năm mươi sáu chỗ dương khiếu, khó khăn vô cùng.
Bây giờ Dương Thạc dựa theo pháp môn Lục Dương Huyền Ưng Kình tu luyện, tích lũy chân khí.
Chủ yếu tích lũy chân khí, còn trùng kích huyệt khiếu thì Dương Thạc tạm gác lại. Mài dao không muộn giờ đốn củi, có đủ chân khí mới trùng kích huyệt khiếu tốt hơn.
Ba ngày trôi nhanh qua.
Sáng sớm ngày thứ tư, Huyền Ưng Huyết Phi đang tu luyện trong hang to chợt mở mắt ra.
Huyền Ưng Huyết Phi hưng phấn kêu lên:
- Gru! Gru! Gru!
Lực lượng khí huyết hùng hồn lấy thân thể Huyền Ưng Huyết Phi làm trung tâm điên cuồn tràn ra. Dương Thạc tu luyện ở bên cạnh biết ngay lúc này khí huyết của Huyền Ưng Huyết Phi tăng mảng lớn, theo luyện khí sơ giai tăng lên tới luyện khí trung giai. Khí huyết của Huyền Ưng Huyết Phi cường đại đến nỗi vượt qua thống lĩnh Hắc Y Vệ, Dương Giáp lúc trước là luyện khí trung giai.