"Tần đại ŧıểυ thư đưa bạn tới dùng cơm sao?" Ánh mắt của Triển Lộ quét một vòng trên người Tử Nghiêu, " Anh nhìn có chút quen mắt a, họ gì?"
Từ Nghiêu nhìn Tần Lộ một cái, nói tên họ của mình, Triển Lê chỉ "ừ" một tiếng liền không có nói gì nữa. Tần Lộ thấy Triển Lê không có hỏi gì thêm, kéo cánh tay của Từ Nghiêu,chuẩn bị đi tới gian riêng mà cô đã bao trọn.
"Không cùng ăn sao?" Triển Lê gọi Tần Lộ lại.
"Không được, tôi thích hưởng thụ thế giới hai người hơn—— "
"Lê thiếu —— "
Tần Lộ còn chưa nói xong, chợt nghe một tiếng duyên dáng kêu to, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một người phụ nữ ăn mặc khêu gợi từ phòng bên cạnh ra ngoài, tiến tới bên cạnh Triển Lê.
"Còn tưởng rằng anh đi phòng rửa tay thế nào lại đi lâu như vậy, hóa ra là gặp được Tần ŧıểυ thư." Người phụ nữ đứng ở bên người Triển Lê, nghiễm nhiên tự cho là bạn gái Triển Lê, "Tần ŧıểυ thư cũng tới dùng cơm a, tôi cùng Lê thiếu gọi món còn chưa ăn đâu, hay là cùng nhau dùng bữa?"
Đây là tình hình gì đây, cô cùng cô ta có quen sao? Triển Lê cũng không chính thức giới thiệu cô ta, cô ta liền dùng phương thức như thế mời cô ăn cơm, cảm giác tự luyến này không nên quá mạnh mẽ như vậy.
Tần Lộ quan sát người phụ nữ trước mắt, cô ta trang điểm quyến rũ, chiếc quần màu đen bao trọn bờ mông khuê gợi,giày cao gót chục phân để cho hai chân của nàng nhìn qua cũng thon dài, bộ dáng sexy thật hấp dẫn, lại luôn có hơi thở quyến rũ.
Cố ý nói cô "Ăn nhanh thôi", Triển Lê anh ta thưởng thức cái gì cũng không hơn cái này mà.
Trái tim mặc dù khinh bỉ, Tần Lộ lúc này vẫn gật đầu một cái: "Đột nhiên cảm thấy náo nhiệt một chút cũng rất tốt, vậy thì cùng nhau ăn đi."
Người bên cạnh Triển Lê nghe vậy sửng sốt, trong nháy mắt trên mặt hiện lên sự kinh ngạc; cô ta bất quá chỉ là khách sáo, nhưng cũng không ngờ tới Tần Lộ thật sẽ đồng ý.
A, để cho ngươi giả bộ, vẻ mặt người phụ nữ đó khiến cho tâm tình Tần Lộ rất thoải mái, lôi kéo Từ Nghiêu về hướng gian phòng của bọn Triển Lê đàng hoàng đi tới.
Căn phòng vừa lịch sự vừa tao nhã, tấm màn treo trên tường tựa như một bức bích họa, ở giữa là một chiếc bàn ăn, chiếc đèn dây treo trên cao tỏa ra ánh sáng khiến chiếc khăn hoa trải bàn được phủ một màu vàng ấm áp, vừa thanh nhã vừa thịnh vượng.
Nhắc đến căn phòng trang nhã kỳ lạ này thì phải kể đến Tần đại tiểu thư, cô ngồi dựa vào cái ghế, chiếm đến hơn hai phần ba diện tích của nó, trước mặt cô là một mâm hàu sống. Tần Lộ lấy một con hàu, chấm qua nước chanh rồi bỏ vào miệng.
Những ngón tay cầm hàu sống vừa xinh đẹp vừa thon dài, móng tay màu đỏ tươi trở nên đẹp lạ thường dưới ánh đèn vàng vọt. Cô hơi ngửa đầu ra, đôi môi đỏ mọng, căng đầy hút lấy lớp thịt hàu trong chiếc vỏ cứng, tạo nên tiếng động khe khẽ.
Chỉ cần mở miệng ra thôi, dáng vẻ của Tần Lộ cũng xinh đẹp rồi. Mái đầu cong cong kết hợp cùng tiếng mút thịt hàu tựa như có lực hấp dẫn, Triển Lê ngồi ở phía đối diện cảm thấy khô nóng cả người.
Dường như cảm nhận được ánh mắt của anh đang nhìn mình, Tần Lộ trừng mắt với Triển Lê, vuốt ngón tay cái qua phần môi dưới để bôi đi lớp chất lỏng đang dính, vô tình lại tạo nên tiếng động ở miệng.
Trông thấy cổ họng Triển Lê cứ giật lên giật xuống, ánh mắt anh cũng trở nên mờ mịt hơn, Tần Lộ nở nụ cười. Cô nhìn ánh mắt phức tạp của người phụ nữ bên cạnh Triển Lê mà cảm thấy vừa lòng, sau đó cầm lấy khăn lau tay rồi nói, "Xin lỗi nha, tôi đi đây một lát."
Ăn 12 con hàu sống liên tục, son môi của Tần đại tiểu thư sớm đã bị trôi. Cô vào toilet, dùng dung dịch rửa tay để tẩy mùi tanh của hải sản sống, bôi thêm một lớp son rồi mới ra ngoài, nào ngờ vừa ra đã gặp Triển Lê đang dựa vào vách tường mà hút thuốc.