"Chịu trách nhiệm?" Tần Lộ giống như vừa nghe được truyện cười.
" Ừ." Triển Lê gật đầu, bộ dạng như không nói đùa, chỉ là lời nói kế tiếp làm Tần Lộ không cười nổi.
"Dù sao với danh tiếng hiện tại của đại ŧıểυ thư đây, gả cho nhà môn đăng hộ đối cũng sợ khó khăn, chi bằng tôi cưới cô, đỡ cho bác Tần ngày ngày phải đau đầu." Triển Lê đứng ở cửa, vẻ mặt thú tính được thỏa mãn cùng bộ dáng lười biếng, nói xong liếc mắt nhìn Tần Lộ cười một cái, nghênh ngang mà rời đi.
Mẹ nó, anh ta là đang nói cô không gả đi được?! Anh ta dám nói cô không gả đi được! Tần Lộ tức giận đến phát run, đợi sau khi cửa phòng làm việc bị đóng lại, cô cầm một chiếc ly thủy tinh một ném thẳng lên cửa lớn đã bị đóng.
Sau đó, trong phòng làm việc mới vang lên tiếng gầm gừ của Tần đại ŧıểυ thư:
"Họ Triển - -, tôi cưới cả nhà anh!"
Bị làm cho cả người chật vật,Tần Lộ tắm rửa sạch sẽ, thay xong quần áo, lại đứng ở phòng họp thì đã hết một canh giờ.
Đối với việc Tần đại ŧıểυ thư đến trễ, mọi người giận mà không dám nói gì, không thể làm gì khác hơn là mượn lúc báo cáo thành tích của công ty ra làm khó dễ.
Nếu bàn về làm ăn, bây giờ Tần Lộ không am hiểu. Trở lại phòng làm việc nhìn tài liệu chồng chất, chỉ cảm thấy không khỏi nhức đầu.
"Đầu lại đau rồi hả? Có muốn tôi giúp em một tay "xoa bóp" hay không?" Từ Nghiêu thấy thế bu lại, "Gần đây tôi có học một cách xoa bóp mới của một thầy thuốc Đông Y, rất chuyên nghiệp nha."
Từ Nghiêu trên danh nghĩa là bạn trai của Tần Lộ, không tới hai năm đã trở thành một ca sĩ có tiếng, 23 tuổi, là một ŧıểυ thịt tươi chân chính. Tần Lộ nghe anh ta nói như vậy, lập tức nhắm mắt dựa vào trên ghế làm việc.
Từ Nghiêu thấy thế, tự giác đứng về phía sau, xoã mái tóc của cô ra. Mười ngón tay xòe ra đặt trên đầu cô, hai ngón cái nhấn vào huyệt thái dương, bắt đầu chậm rãi xoa bóp.
Ngón tay rắn chắc mà ấm áp, dịu dàng đặt trên da đầu đang căng thẳng, lực độ vừa đủ, Tần Lộ không nhịn được thoải mái thở dài.
"Thoải mái đi. Biết em thường nhức đầu, tôi cố ý đi học."
Từ Nghiêu ở bên tài Tần Lộ khoe mã, ngón tay kiềm chế đi xuống, giúp cô buông lỏng đôi vai đang mỏi nhừ, Tần Lộ ngại áo sơ mi cản trở, mở tung hai nút áo, còn chưa kịp mở miệng, động tác của người phía sau liền hiểu sai ý.
Từ Nghiêu di chuyển tay xuống dọc theo cổ áo sơ mi mở rộng của Tần Lộ, vòng quá dưới nách của cô, khẽ nâng hai bầu vú no đủ của cô lên, ở bên tai cô thổi khí nói: "Nơi này cần xoa bóp sao?"
"Bạn trai" như Từ Nghiêu, một năm Tần Lộ đổi không dưới một chục, đó là ít nhất rồi.
Phải nói Tần Lộ thích Từ Nghiêu cái gì, chẳng qua là thích vóc dáng mê người của anh ta, trẻ tuổi lực tráng, tinh lực vô hạn thôi.
Bất quá hôm nay thịt ăn quá nhiều, Tần đại ŧıểυ thư cũng không có khẩu vị gì. Cô kéo hai tay đang đặt trên ngực mình ra, nói "Chúng ta ra ngoài ăn chút gì không."
Tần đại ŧıểυ thư mở miệng, cho tới bây giờ Từ Nghiêu cũng chưa từng nói không. Huống chi, anh ta từ trên người cô mơ hồ thấy một chút dấu vết, nhìn thấu đầu mối, tự nhiên sẽ không đòi hỏi quá đáng.
Cơm tối chọn ở OTTIMO, quán cơm lớn nhất ở nội thành Hải Cảng.
Bởi vì lựa chọn hội viên nghiêm khắc, đi vào bên trong Tần Lộ cùng Từ Nghiêu không sợ bị người đi đường nhận ra, lúc này không cần phải đeo kính.
Vậy mà, một giây kế tiếp, Tần Lộ chỉ cảm thấy tất chó.
Cô không ngờ tới ở nơi này lại đụng phải người quen, hơn nữa người quen này không phải ai khác, chính là Triển Lê chiều nay đã "làm" cô đến nỗi đứng cũng không vững.
Lúc này, Tần Lộ có ý muốn thay đổi chỗ ăn, không ngờ Triển Lê lại đi tới đây chào hỏi.
Sợ chỉ có cô chột dạ, Tần Lộ lúc này cũng hướng bản thân về phía Triển Lê đang lên tiếng chào hỏi: