Kiều mỵ khó nhịn, đồng thời lại có luồng hơi ấm phả ra khi Tần Lộ nói chuyện, Triển Lê chỉ cảm thấy cơ thể lại nóng lên, anh dừng bước lại, giọng nói vẫn không tránh khỏi âm u: "Thế nào, còn muốn một lần nữa?"
"Ừ." Tần Lộ nhẹ giọng đáp, tay xoay quanh phần dưới bụng của Triển Lê rồi lại dừng ở nơi hơi nhô lên ở trong quần, nhẹ nhàng vuốt ve: "Dường như tôi vẫn còn hơi đói, anh cho tôi "ăn" lần nữa được hay không?"
Nghe câu nói lộ liễu như vậy, máu toàn thân Triển Lê như muốn trào ra, phần thân dưới bỗng dưng thức tỉnh.
Anh xoay người, mạnh mẽ ép đẩy Tần Lộ lên vách tường.
"Lê... A... Nhẹ một chút." Tần Lộ khoác tay lên vai Triển Lê, mắt mở to, đôi mắt xinh đẹp quyến rũ nhìn anh, "Tôi muốn ở trên, muốn như lúc nãy vậy."
Quả nhiên là ŧıểυ yêu tinh phóng đãng, vậy mà lại thích chủ động. Triển Lê thấy bộ dáng chủ động của Tần Lộ nên phối hợp nên cũng ngồi xuống.
Tần Lộ giạng chân trên người anh, bàn tay nhỏ bé cởi thắt lưng của anh ra, giải thoát cho phần du͙© vọиɠ đang kìm nén ở phía dưới.
Nơi du͙© vọиɠ kia đã thức tỉnh, cuồng ngạo ngẩng đầu.
Hai tay Tần Lộ nhẹ nhàng nắm lấy vật khổng lồ, vừa dùng kỹ năng thuần thục vuốt ve, vừa dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng trêu chọc lỗ nhỏ.
"Kỹ thuật không tệ, cái này là do bạn trai cô dạy sao?" Hô hấp của Triển Lê ngày càng thêm nồng đậm.
Tầm Lộ cũng không đáp lại, chỉ cúi đầu chuyên tâm chăm sóc vào vật to lớn kia, đợi đến khi vật đó cứng ngắc trong lòng bàn tay, bỗng nhiên cô ngẩng đầu lên nhìn Triển Lê, nhẹ liếʍ khóe môi: "Lê, nơi này thật to, anh nói đi, có phải tôi há miệng ra là có thể ăn nó hay sao?"
"Cô..."
Triển Lê không tin nhìn Tần Lộ, lại thấy đôi mắt cô nhìn chằm chằm vào phần du͙© vọиɠ của mình, cái miệng nhỏ nhắn màu đỏ chu ra, hàm răng trắng như tuyết nhẹ nhàng cắn vành môi: "Triển Lê, tôi có thể nếm thử nó một chút được không?"
Giọng nói mị hoặc, dáng vẻ câu dẫn vô cùng da^ʍ đãиɠ không giống với vị đại ŧıểυ thư cuồng ngạo trước kia, chợt Triển Lê nhớ tới bộ dáng lúc hút con hào của cô lúc nãy... Nếu như, đó là dương v*t của anh.
Chỉ là một ý nghĩ, bỗng dưng hô hấp của Triển Lê trở nên dồn dập.
du͙© vọиɠ phía dưới càng to ra, hưng phấn khiến gân xanh nổi lên, thậm chí anh còn không nghĩ tới việc Tần đại ŧıểυ thư là loại người ngay cả mùi thuốc lá cũng rất ghét, làm sao có thể nói lên yêu cầu như vậy, lúc này anh chỉ khó nhịn mà ừ một tiếng, coi như trả lời.
Tần Lộ hài lòng cười, từ từ cuối người xuống phía dưới của Triển Lên, đang lúc Triển Lê cho rằng cô giúp anh khẩu giao* chỗ ấy, cô lại nhanh như gió mở cửa ra chạy thật nhanh.
*Khẩu giao: mυ"ŧ, liếʍ =.=
Ô, shit!
Trong nháy mắt Triển Lê khôi phục lại lý trí, nhưng người anh em ở phía dưới vẫn kêu gào không ngừng, vừa sưng vừa đau khiến anh vô cùng khó chịu. Chỉ có thể trơ mắt nhìn Tần Lộ sắp đặt trò này cho anh.
Tần Lộ giẫm lên đôi giày cao 8cm của mình, chạy thật nhanh ra khỏi phòng vệ sinh, thấy Triển Lê không đuổi theo, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm. Nhìn thấy bộ dáng chật vật của anh, cô nghĩ, lúc này anh chỉ có thể giải quyết ở trong phòng vệ sinh mà thôi.
Một người đàn ông ở trong nhà vệ sinh nữ tự giải quyết, hình tượng này, muốn bao nhiêu ngạc nhiên sẽ có bấy nhiêu.
Lúc này Tần Lộ gọi nhân viên đang làm việc ở một bên, nói như chính mình vừa rồi chỉ đơn thuần đi vệ sinh: "Mới vừa rồi vào trong nhà vệ sinh, giống như tôi nghe bên trọng có tiếng gì đó rất lạ, cô nói với người quản lý một tiếng, để cô ấy kiểm tra xem!"
Nhân viên làm việc ở đây cũng biết tính khí của Tần đại ŧıểυ thư, lúc này lấy điện thoại gọi cho phòng quản lý như yêu cầu của cô.
Họ Triển kia, tôi sẽ để anh tìm kí©ɧ ŧɧí©ɧ trong nhà vệ sinh nữ!