"Á!... Đừng... Không cần...!" Từng đợt sóng trào lại tiến tới, ăn mòn cô từng chút một, rốt cuộc thì cô không nhịn được nữa mà khuất phục, hai tay bất giác ôm chặt lấy Triển Lê, hai bắp đùi kẹp chặt eo anh, sự phản kháng ngoài miệng đã trở thành nghênh đón lẫn hùa theo, "Ưm... Triển Lê... A... Nhanh một chút... Dùng sức...A..."
Triển Lê nở nụ cười. Anh đột nhiên ôm lấy cô, đè cô lên vách tường mà điên cuồng đâm vào vài cái, sau đó lại xoay một vòng, ngồi xuống trên nắp bồn cầu.
Bởi vì tư thế này mà tiểu huyệt của Tần Lộ bị đâm vào càng lúc càng sâu, nhưng lúc này, khi cô đã hoàn toàn hưởng thụ xúc cảm tình ái, Triển Lê đột nhiên bất động.
"Ừ ừ... Chuyển động đi..." Tần Lộ vặn vẹo thân dưới, kêu cầu Triển Lê.
Triển Lê cười tà ác, anh vẫn ngồi bất động, nhưng lại vuốt ve nhũ hoa của cô, vuốt lên vuốt xuống rồi hỏi, "Muốn sao?"
"Muốn..." Tần Lộ mở to đôi mắt mông lung, kêu cầu Triển Lê.
Năm ngón tay anh chụp lấy bầu ngực hồng hào, lớp thịt trắng nõn và nhũ hoa đỏ tươi lộ ra giữa các ngón. Anh lè lưỡi, khiêu khích nhẹ nhàng, sau đó mới hé răng nói, "Muốn thì tự mình động đi."
Tần Lộ cắn môi, không chịu đi vào khuôn khổ, tiểu huyệt càng ngày càng ngứa. Triển Lê liếm láp bầu ngực của cô đến mức dâm tà, khiến thân dưới của cô khó nhịn hơn nữa.
"Thế nào? Không muốn?" Triển Lê cười cười, hôn lên má cô, sau đó cúi đầu, lè lưỡi, bắt đầu liếm rãnh ngực của cô.
Tựa như có một con rắn đang quẫy đạp giữa hai bầu ngực, cả người Tần Lộ run lên vì hưng phấn, cái mông bắt đầu lắc lư, tiểu huyệt rốt cuộc không nhịn được nữa. Cô vứt bỏ hết thảy, dùng sức để khuấy động vật cứng của Triển Lê.
"Wow! Ăn nhanh vậy!" Triển Lê đỡ mông Tần Lộ, giúp tiểu huyệt cô cắn nuốt vật cứng của mình nhanh hơn.
Không gian hẹp khiến cô cảm thấy đè nén, khát vọng khoái cảm bùng nổ. Tần Lộ mặc kệ Triển Lê chỉ coi cô như một cây đấm bóp, không ngừng lắc lư lên xuống ở trên người cô.
Thân dưới bị đâm vào liên tục mà tê dại, khoái cảm mãnh liệt khiến cô rên thành tiếng. Tư thế phóng đãng này làm hơi thở Triển Lên càng thêm ồ ồ, anh nâng cô lên, hạ cô xuống, liên tục rút ra rút vào như thế.
Tần Lộ vặn vẹo cái mông, mồ hôi từ trên trán chảy xuống cổ, xương quai xanh, ngực, lắc lư lên không ngừng rồi rơi vào đùi Triển Lê. Vật cứng giống hệt một cây côn sắt, hung hăng đâm thọc vào cô... Động tác của Tần Lộ dần chậm lại, hơi thở ngày càng dồn dập. Cuối cùng, cô nắm lấy tay Triển Lê, ngửa đầu về phía sau, kêu to.
"... A... A... Tôi muốn... Ưm... A... a... a..."
Khuôn mặt Triển Lê cũng căng thẳng. Nghe tiếng kêu to của Tần Lộ, anh ôm lấy cô thật chặt, dùng hết sức để rút ra cắm vào thêm vài lần, phóng thích toàn bộ nước dịch nóng hổi vào trong cơ thể cô.
Sau nửa tiếng, rốt cuộc Triển Lê cũng thỏa mãn mà buông Tần Lộ ra.
Quần áo đã nhăn lại, phấn son trang điểm cũng không còn, hai gò má đỏ ửng không bình thường, mấu chốt chính là không mặc quần nhỏ, Tần Lộ chật vật không dám mở cửa phòng vệ sinh, nhìn Triển Lê bên cạnh mình vẫn quần áo chỉnh tề, trong lòng vô cùng khó chịu.
"Anh nói đi, một lát bọn họ lên hỏi, chúng ta phải giải thích thế nào?" Tần Lộ hỏi Triển Lê.
"Mọi người có mắt đều nhìn ra được chuyện gì đã xảy ra, đại ŧıểυ thư còn cần giải thích sao?" Triển Lê cười nhẹ, lơ đãng nói.
Bộ dáng vô cùng không đứng đắn, Tần Lộ thấy thế càng thêm khó chịu, cô hận không thể nhào tới bóp chết anh ta, tuy nhiên biết được sức lực hai người không bằng nhau, cô phải đè xuống ý nghĩ đó.
Nhưng mà, trong lòng vô cùng khó chịu.
Mắt thấy kẻ gây nên mọi chuyện sửa soạn xong muốn mở cửa phòng đi ra, Tần Lộ trong cái khó lại ló cái khôn, chạy tới ôm chặt anh ta từ phía sau.
Cơ thể của cô dán chặt vào lưng anh, hai bên ngực vừa đè vừa ma sát, hai bàn tay không an phận mà vuốt ve ngực anh, vừa nhón chân lên, cọ vào đầu vai anh, hạ giọng kên tên anh:"Triển Lê ~~".