Vợ đồng chí xấu xa - Mạn Nam

Chương 73: chương 74

Trước Sau

break

Chương 65: Làm mẹ con có được không?
Editor: Búnn.

Lòng dạ của Trần Khải hoàn toàn không ở trên đường, chuyên tâm bấm điện thoại, suy nghĩ giống như bay về phía sân bay, làm sao có thể chú ý tới Trang Nhã Khinh phóng xe ở bên cạnh.

"Anh, anh cứ đi trước, em lập tức sẽ đến ngay." Trần Khải nói.

Trần Sán và Trần Khải hoàn toàn không giống nhau, ít nhất bề ngoài là như vậy. Từ nhỏ Trần Sán đã thích học, thích làm việc, còn là trợ giảng của giáo viên. Bởi vì học tập tốt, nên người ngoài đối xử với anh ta rất tốt, hơn nữa anh ta còn có người cha làm cục trưởng chống lưng, sau khi tốt nghiệp đại học lập tức tìm được công việc tốt. Công tác chưa đến hai năm, cũng được điều đến Yên Kinh, là đến chức phó cục trưởng cục cảnh sát Yên Kinh.

Nói đến chức vị phó cục trưởng này, mặc dù chỉ là phó, nhưng cũng cao hơn địa vị cha anh ta rồi.

Trần Sán vẫn luôn là niềm tự hào của gia đình. Trần Khải cũng dựa vào việc mình có anh trai như vậy mà kiêu ngạo.

Trần Khải và Trần Sán là hai người hoàn toàn khác nhau. Từ nhỏ Trần Khải đã ỷ vào địa vị của gia đình làm điều xằng bậy, làm không ít chuyện xấu. Nhưng người ta có vận khí tốt, có thể đầu thai vào gia đình tốt, nên mới có thể hung hãn như vậy.

Anh trai thông minh hơn anh ta rất nhiều, trước kia có một số việc anh ta không dám nói với cha, đều là do anh trai hỗ trợ giải quyết. Anh trai có địa vị rất cao trong lòng anh ta.

Lần này anh ta chịu thiệt vài lần trong tay con nhóc như Trang Nhã Khinh, làm sao anh ta có thể nuốt được nỗi nhục này. Vì thế mới đi tìm anh trai. Tin tưởng anh trai nhất định sẽ trừng trị được Trang Nhã Khinh.

Con nhóc đó, anh ta chờ ngày nào đó cô sẽ cầu xin dưới thân của anh ta, tin trưởng ngày nào đó sẽ nhanh tới thôi.

Nghĩ đến điểm này, Trần Khải nhếch miệng, nhưng khóe miệng đau đớn. Ánh mắt Trần Khải trở nên u ám, con nhóc kia.

Nếu không phải ngày đó mình cơ trí, nhanh chóng gọi người của cục cảnh sát đến, thì anh ta thật sự đã bị những người công nông dân đẳng cấp thấp đánh chết rồi. Đánh người của anh ta rồi rơi vào tay của anh thì sẽ còn ngày lành sao? Những người đó bây giờ còn đang ở trong tù làm cu li.

Đến sân bay, Trần Khải liếc mắt một cái đã nhận ra anh trai mình.

Bên cạnh Trần Sán còn có mấy người, ba người đàn ông, hai người phụ nữ. Một người mặc váy liền màu trắng, đồ trang sức đi kèm trang nhã, nhìn cực kỳ thanh thuần, vô cùng xinh đẹp, đang bị Trần Sán ôm trong ngực.

"Anh." Trần Sán cười quay đầu lại. "Anh Vinh."

Người đàn ông Trần Khải gọi 'anh Vinh' là bạn thân của Trần Sán, sau khi Trần Sán đến Yên Kinh để phát triển, anh ta cũng đi theo, công việc làm ăn cũng theo đó mà nhiều thêm. Nhìn đồng hồ đeo trên cổ tay của anh ta là biết, công việc buôn bán của anh Vinh rất tốt.

"Tiểu Khải đã lớn như vậy rồi." Vương Tất Vinh nói, giọng điệu giống như trưởng bối nói chuyện với vãn bối. Không phải vì anh ta coi thường Trần Khải, mà vì Trần Sán. Trần Sán luôn coi Trần Khải là trẻ con, ở bên cạnh Trần Sán một thời gian dài, bản thân cũng có thói quen đối xử với Trần Khải giống như trẻ con.

Quả nhiên, Trần Khải thấy Trần Sán nhìn anh ta chằm chằm, sắc mặt u ám, khó coi.

"Anh."

"Vết thương trên mặt em là do con bé kia làm sao?" Giọng nói Trần Sán lạnh lẽo, Trần Khải cảm thấy mình giống như đưa người vào hầm băng, nhưng trong lòng lại ấm áp.

Vẫn là anh trai thương anh ta, không giống ông già trong nhà kia, anh ta muốn hành hạ nhóm người nông dân kia cũng không được.

"Coi như là vậy. Anh, anh về thì tốt rồi." Đúng vậy, anh trai về thì tốt rồi. Anh trai nhất định có biện pháp đối phó con nhóc kia.

Trong lòng Trần Khải thì gần như không có chuyện gì mà Trần Sán không làm được.

"Chúng ta về nhà rồi nói sau."

"Vâng."

Anh ta cần phải điều tra thêm tại sao Trang Nhã Khinh kia lại đến đây. Nhà họ Trần của bọn họ cũng được coi như là đại gia ở thành phố A, trên cơ bản có thể nói là hoành hành ngang ngược, vậy mà lại xuất hiện người như vậy, bỗng nhiên anh ta cảm thấy hơi hứng thú rồi.
*****
Trang Nhã Khinh vừa mới đến trang sức Thiển Nhã thì bỗng nhiên hắt xì. Với trực giác của cô thì xem ra có người đang nhớ cô rồi, cụ thể là ai thì cô không biết, dù sao cũng là chuyện sớm muộn, cô rất chờ mong.

Bất ngờ, Trang Nhã Kinh thấy một người đàn ông, Mạc Minh Vọng, không ngờ anh ta lại tới tận đây.

"Mạc Tiên Sinh, đây là khu vực riêng tư, không cho phép ra vào tùy tiện." Trang Nhã Khinh ngăn cản Mạc Minh Vọng đang muốn đi lên tầng.

Mạc Minh Vọng vừa mới nhìn thấy cô gái này, bởi vì cô

break
Tập truyện: Nam Nhân Là Để Cưỡi (NP, Cao H)
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại, Cao H
Bà Chủ Trọ Muốn Được Yêu
Ngôn tình Sắc, Đô Thị
Công Nhân Nhập Cư Và Nữ Sinh Viên
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nam Cường
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc