Hồ Como là một khu nghỉ mát nổi tiếng thế giới, đồng thời cũng là danh lam thắng cảnh nổi tiếng của Ý. Nó nằm trong một lưu vực dưới chân núi Alps, nhìn như hình chữ Y lộn ngược, lại vừa hẹp vừa dài.
một số biệt thự bên hồ có giá trị lịch sử lẫn nghệ thuật là hấp dẫn nhất. Vì vậy, có rất nhiều người nổi tiếng ở Châu Âu và Châu Mỹ cảm thấy tự hào khi được sở hữu một biệt thự bên bờ hồ này.
Khi họ tới hồ Como thì trời đã ngả về chiều.
“Hử?” Tô Uyển mơ màng ôm cổ người đang bế mình lên, phấn chấn hỏi: “Đến nơi rồi hả A Chấp?”
“Ừ.” một tay Tần Chấp đỡ mông cô, tay còn lại đẩy đầu cô gác lên vai mình, vững vàng nói: “Em ngủ trước đã.”
cô nhàn nhã ngồi trên cánh tay của ông xã, bĩu môi, cô đã ngủ trên máy bay rồi mà: “Nhưng em không mệt mà~”
“Ngoan, điều chỉnh múi giờ trước đã.” anh dịu dàng dỗ dành vợ, nếu không điều chỉnh múi giờ thì mai cô sẽ không được thoải mái. “Tụi mình ở đây rất lâu, ngày mai anh sẽ dẫn em đi ra ngoài chơi nhé?”
“Vâng.” Tô Uyển ngoan ngoãn đồng ý, ỉu xìu cắn vai anh. Mới cắn được ba giây, tâm trạng của cô đã sáng sủa hơn hẳn, đau lòng hôn lên chỗ mình vừa mới cắn.
anh chỉ cười, bảo bối của anh đáng yêu quá! Sau khi nhận lấy áo khoác bảo vệ đưa đến thì anh mới bọc bảo bối trong lòng kín mít, ôm cô đi vào biệt thự.
Tuy hồ Como nổi tiếng với khí hậu mát mẻ và thảm thực vật sum xuê nhưng dù sao cũng là hồ băng ở dãy núi Alps, giờ trời đã sang thu, bảo bối của anh lại yếu ớt, lỡ cô bị lạnh thì phải làm sao đây?
Bảo vệ đứng bên cạnh rũ mắt, cảm thấy hơi lạnh. Vì yêu say đắm một người nên chuyện gì có liên quan đến cô ấy cũng vô cùng quan trọng, dù cô bị gió thổi trúng thì cũng cảm thấy đau lòng.
anh ta cũng cảm thấy rất lạnh đó, sao không có ai quan tâm đến anh ta hết vậy?!
Khi Tô Uyển được đặt xuống giường, cô không những không trằn trọc mà còn ngủ thiếp đi.
Khi cô ngơ ngác tỉnh lại thì đã là sáng sớm hôm sau.
“Em tỉnh rồi à?” Tần Chấp ngồi bên cạnh bỏ sách xuống, vuốt mái tóc bù xù của cô, rồi hôn lên trán cô: “Chào buổi sáng, bảo bối!”
anh đứng lên, cầm quần áo để ở bên cạnh lên: “Ngoan, giơ tay lên nào~”
cô mơ màng chớp mắt, ngoan ngoãn giơ tay lên.
Tim anh mềm nhũn khi nhìn ánh mắt ngây thơ của cô, cả người như muốn tan ra. anh cẩn thận mặc quần áo cho bảo bối, đỡ eo giúp cô đứng thẳng lên: “Uyển Uyển nhấc chân lên nào~”
cô ngoan ngoãn làm theo lời anh nói, hoàn thành việc vệ sinh cá nhân khi còn đang ngái ngủ như thường lệ.
thật ra, cô cảm thấy thời gian mơ màng của mình vào buổi sáng hình như lâu hơn so với bình thường!
Khi cô tỉnh ngủ thì phát hiện mình đã mặc đồ chỉnh tề, A Chấp đang đứng trước mắt cô, nở một nụ cười hết mực dịu dàng.
cô ôm cổ anh, nhón chân hôn lên khoé môi anh: “Chào buổi sáng, A Chấp~”
anh nheo mắt, dịu dàng cười đáp: “Chào buổi sáng bảo bối~” anh nghe nói “chào buổi sáng” là cách nói khác của em yêu anh. Ừ, nhất định là Uyển Uyển rất yêu anh!
Vì thế, người đàn ông được Uyển Uyển rất yêu liền vui vẻ đi nấu bữa sáng.
Sau khi rửa mặt xong, Tô Uyển kéo ra rèm cửa thật dày, nở một nụ cười xán lạn khi đứng trước cửa sổ. Dù đến đây bao nhiêu lần đi nữa thì cô vẫn thấy nơi đây rất đẹp.
Hồ nước trong vắt bao lấy dãy núi xanh như ngọc lục bảo. Đồng thời, khí hậu ở hồ Como cũng đã góp phần cho sự phát triển của thảm thực vật. Ở nơi non xanh nước biếc này còn có thiên nga bơi lội.
Vì phong cảnh ở đây đẹp tựa tiên cảnh nên có rất nhiều bộ phim bom tấn quốc tế thường quay ở đây.
“Bảo bối~” Tần Chấp đi vào phòng, ôm eo cô từ phía sau, nhẹ giọng nói thầm bên tai cô: “Em đang nhìn gì vậy?”
cô xoay người lại, cười rực rỡ chỉ vào mặt trời: “A Chấp, anh nhìn xem! Nhìn nó có giống trứng ốp la không?” cô vô thức dựa gần vào lòng anh hơn, nhìn ông xã với vẻ mong đợi.
anh cười rộ lên, gác cằm lên vai cô: “Ừ, giống lắm!” Hoàn toàn không có vẻ miễn cưỡng nào.
cô bật cười thành tiếng, trong mắt như có hàng ngàn vì sao.
anh thấy cô như vậy thì lòng cũng vui lây, cảm thấy mình nói rất đúng. Sau đó sờ đầu cô, bàn tay đan vào tóc cô, dịu dàng nói: “Ăn cơm trước nhé?”
cô gật đầu, để lộ ra hai má lúm đồng tiền, ngoan ngoãn để mặc anh ôm.
…
Khi họ đi ra biệt thự, Tần Chấp chợt dừng lại, khoác áo khoác măng tô đang cầm trên tay lên cho Tô Uyển.
Tô Uyển kéo tay áo của Tần Chấp, chớp mắt, nhỏ giọng làm nũng: “A Chấp, có thể đợi một lát nữa hãy mặc được không? Giờ em không lạnh~”
“Ngoan nha~” anh dịu dàng cười, hôn trán cô rồi dỗ dành: “Nếu lạnh mới mặc thì sẽ bị cảm, đừng khiến anh lo lắng nhé?”anh ôm eo cô, giọng nói dịu dàng nhưng động tác lại không cho cô từ chối.
“Vâng~” cô ngẩng đầu hôn anh, không hề cảm thấy hậm hực. Dù sao thì A Chấp nói gì cũng đúng cả. Vả lại, cô cũng đã sớm biết A Chấp sẽ không chiều theo cô trong những việc có liên quan đến thân thể của cô.
Sau khi cài hết nút của áo khoác thì anh ôm eo vợ trong lòng mình, nhàn nhã đi về phía trước.
Hồ Como có một vẻ đẹp kỳ ảo, cứ như thành thị ồn ào náo nhiệt đã cách rất xa chỗ này, ngay cả tiếng sóng nước đập vào bờ đê cũng ưu nhã như nơi đây.
Họ lẳng lặng bước đi trong khung cảnh đẹp tựa tranh vẽ, giống như hơi thở cũng tĩnh lặng theo vậy.
Tô Uyển đột nhiên nhớ đến cái gì đó, kéo tay áo của Tần Chấp: “A Chấp, trưa nay chúng mình đi ăn mì xào tôm hùm nhé?”
cô nghe nói là ở đây có món mì xào tôm hùm ngon nhất trên thế giới, mà chính cô cũng cảm thấy nó không tệ, khi nào đến đây thì cũng sẽ ăn cả.
“Được~” Tần Chấp dịu dàng cười, quệt mũi cô với vẻ cưng chiều. cô muốn ăn cái gì cũng được cả.
anh nheo mắt khi thấy hai mắt cô sáng lấp lánh, giả vờ lơ đãng hỏi: “Mì xào tôm hùm rất ngon sao?”
cô gật đầu: “Ăn rất ngon.” Nếu như lâu lâu ăn một lần thì được.
anh nheo mắt, ra dấu với bảo vệ phía sau.
Bảo vệ chua xót gật đầu với vẻ đã hiểu, chuẩn bị đi tìm đầu bếp dạy boss làm mì xào tôm hùm.
# Bị ngược thành cẩu #
# Khóc như mưa! Cảm giác muốn khóc cạn nước mắt #
# Đau lòng cho bản thân #
Sau đó, anh ôm chặt cô, ấm ức nói: “Vậy em không được nhìn người làm mì xào tôm hùm đâu đó!”
“Vâng!” cô nghiêm túc gật đầu, hôn lên đôi môi của anh rồi liếʍ, ngọt quá đi. cô cười ngọt ngào bảo đảm: “Em chỉ nhìn A Chấp thôi!” không hề cảm thấy anh vô cớ gây rối gì cả.
Bảo vệ: Mợ nó, đầu bếp làm mì xào tôm hùm là nữ, cảm ơn!