Quá lộ liễu, quá xấu hổ, cả người Kỷ Thu như chín muồi, trắng hồng rực rỡ, vùng vẫy trong vòng tay của Giang Quân.
Nhưng khổ nỗi, vóc dáng hai người chênh lệch quá lớn, chút sức lực của cô trong mắt anh chẳng khác gì gãi ngứa.
Giang Quân hung hăng hôn một cái lên má Kỷ Thu, rồi luồn tay xuống dưới, tách đôi chân cô ra.
Anh vuốt ve dươиɠ ѵậŧ, nhắm thẳng ŧıểυ huyệt mà đâm vào.
Trên diễn đàn, mấy anh em có kinh nghiệm đều nói, phải đâm một lần cho xong, đau thì cứ đau, chứ kéo dài cả hai đều khổ sở.
Giang Quân rất tin tưởng chuyện này, đâm lút cán, chẳng chút do dự.
“A!”
Dưới thân đột nhiên đau nhói, cảm giác bị xé rách bất ngờ khiến tiếng kêu của Kỷ Thu như nghẹn lại.
Giây tiếp theo, cô bật khóc thành tiếng: “Hu hu hu, đau, đau quá, hu hu… Anh ra ngoài đi, anh tránh ra…”
Lần này rõ ràng không giống những giọt nước mắt kiều diễm trước đó, Giang Quân lập tức không dám động đậy nữa.
dươиɠ ѵậŧ căng cứng đến khó chịu, cảm giác bị huyệt thịt bao chặt khiến anh tê dại cả da đầu nhưng đúng lúc quan trọng thì cô lại đau đến không chịu nổi.
Kỷ Thu đẩy đùi Giang Quân ra, cơn đau vẫn chưa dịu đi, dưới thân bị lấp đầy, cảm giác sung sướиɠ lẫn đau đớn kí©ɧ ŧɧí©ɧ thần kinh cô. Kỷ Thu vừa muốn Giang Quân rút ra, lại vừa không nỡ.
Giang Quân cúi xuống hôn lên khóe mắt cô, đầu lưỡi liếʍ nhẹ những giọt nước mắt chảy dài của Kỷ Thu.
Nghĩ ra gì đó, tay Giang Quân khẽ chạm vào âm vật Kỷ Thu.
Sau lần cao trào trước, âm vật đã sưng to, chỉ cần chạm nhẹ đã khiến Kỷ Thu run rẩy không thôi.
Giang Quân căng cứng khó chịu, chỉ muốn đâm rút điên cuồng ngay lập tức nhưng vẫn kìm lại, thì thầm dỗ dành bên tai Kỷ Thu.
“Bé cưng ngoan nào, thả lỏng chút đi, chặt quá, anh trai không nhúc nhích được, hửm?”
Tiếng thở dốc vang bên tai, kɧoáı ©ảʍ dưới thân dần trỗi dậy, hơi thở Kỷ Thu cũng trở nên rối loạn.
Giang Quân tăng lực tay, ŧıểυ huyệt lại rỉ nước không ngừng: “Dâm quá, đúng là bé cưng ngoan ngoãn mà, dâm thủy chảy nhiều như ŧıểυ ấy.”
“Hu hu hu, em không ŧıểυ, em không có mà…”
Giang Quân thử rút dươиɠ ѵậŧ ra một chút, may mà Kỷ Thu ra nhiều nước, không cần bôi trơn, chỉ là chặt quá, lúc rút ra như bị níu lại, kẹp chặt lấy anh.
“Được rồi, được rồi, em không ŧıểυ, anh ŧıểυ, anh ŧıểυ vào ŧıểυ huyệt da^ʍ đãиɠ của em, em làm bồn chứa tinh của anh, chuyên uống nước ŧıểυ của anh trai.”
Giang Quân bắt đầu chậm rãi chuyển động, hai tay khẽ banh ŧıểυ huyệt ra, như muốn làm cái lỗ rộng hơn.
“Ha… Mẹ nó, chật thật…”
Giang Quân không khỏi cảm thán, cảm giác này khác xa so với đồ chơi, ấm nóng, bó chặt, từng lớp thịt quấn lấy dươиɠ ѵậŧ anh, sướиɠ đến điên người.
“Ưm… Không cần mà, nhanh quá… Nhẹ chút… Không được, em không chịu nổi, sâu quá, anh ra ngoài đi.”
kɧoáı ©ảʍ dần chiếm lĩnh mọi thứ, cơn đau chỉ còn là gia vị cho cuộc mây mưa này.
Cảm giác bị lấp đầy dưới thân xua tan nỗi trống rỗng trong Kỷ Thu, cô rối loạn túm lấy ga giường, vừa muốn khép chân lại vừa muốn anh đâm vào sâu hơn.
Dâm thủy trong ŧıểυ huyệt càng lúc càng nhiều, Giang Quân thử cách chín cạn một sâu, đầu dươиɠ ѵậŧ đâm thẳng vào cổ tử ©υиɠ, như có một cái miệng nhỏ hung hăng mυ"ŧ lấy.
“Nhanh lên đi, ưm, ưm, nhanh chút.” dươиɠ ѵậŧ trong cơ thể cọ xát khiến Kỷ Thu ngứa ngáy không thôi, càng bị lấp đầy thì lại càng thấy trống rỗng.
Giang Quân cười dừng lại: “Rốt cuộc là chậm hay nhanh?”
Nhịp điệu bỗng bị ngắt, Kỷ Thu ngẩn ra, cảm giác căng tức khó chịu ập đến, cô mơ màng đối diện nụ cười xấu xa đầy vẻ cố ý của Giang Quân.
“Ưm, anh đừng dừng mà…”
“Cô gái này, em đòi hỏi ghê, nói rõ ràng xem nào, anh không hiểu.”
Kỷ Thu lại sắp khóc, ấp úng nói hết câu: “Anh động đi…”
“Cái gì? Ý gì?”
“Chơi em…”
Giang Quân ‘bốp’ một cái tát lên đầu ngực cô: “Nói to lên!"
“Hu hu, mau chơi em đi!” Kỷ Thu nức nở, van xin.
“Cầu xin anh chơi em, mau chơi nát em đi.” Mông cô tự động xoay tròn, theo bản năng nguyên thủy cọ xát điên cuồng.
“Mẹ kiếp, dâm nữ.” Giang Quân cười mắng, giữ lấy mông Kỷ Thu bắt đầu chuyển động.
Ban đầu anh còn giữ chút lý trí, nghĩ đến mấy cách đ*t nhau trên diễn đàn nhưng sau đó sướиɠ đến chẳng quan tâm gì nữa, chỉ hung hăng đâm rút từng cái.