Vì Có Em Bên Anh

Chương 24 - Nỗi niềm của Gia Bảo

Trước Sau

break
Minh Khang ôm nàng vào lòng an ủi nói: “Nào nào đừng khóc, đã có anh ở đây dù cho bất cứ nơi có bóng dáng em thì nơi đó có anh chở che cho em.”

Phương Uyên mỉm cười chỉ còn những giọt lệ trên khóe mi, áp mình vào người Khang, anh khẽ ôm chặt lấy nàng với ý muốn nàng sẽ ở bên mình mãi mãi...

……

Từ lúc lễ khai giảng đến giờ cũng đã hơn tuần, Trọng Tuấn và Phương Uyên chưa hề gặp lại nói với nhau câu nào. Lý do Phương Uyên tránh mặt cậu từ cái ngày cô đã chứng kiến Trọng Tuấn đi cùng cô gái đó trên chiếc tay ga hôm nọ... nhiều lần cô muốn phủ nhận đó chỉ là do cô nhìn lầm, hàng đêm khi cơn khát trỗi lên hành hạ khiến cô phải sử dụng nhiều túi máu đến bất thường dùng càng nhiều cô thấy mình càng đau khổ thêm.

Gia Bảo thấy em gái như vậy cũng không chịu ngồi yên quyết bắt Trọng Tuấn làm người hầu của cô. Hiện nay Trọng Tuấn được đại ŧıểυ thư của nhà Phoenix tên là Amelia Phoenix để ý đến, Amelia đã sớm để ý những Vampire do thám của gia tộc Nguyễn Hoàng loanh quanh khu ký túc xá nam mấy bữa nay nên cũng ngầm sai thuộc hạ bảo vệ người tình Trọng Tuấn của nàng nên đám Vampire ấy cũng chưa có động thái gì nên chỉ báo cáo tình hình như thế cho Gia Bảo: "Đại ŧıểυ thư nhà Phoenix cho thuộc hạ canh gác khu ký túc xá nam đã mấy bữa rồi nên chúng tôi không dám manh động."

Gia Bảo khẽ hừ một tiếng: "Gã đó vẫn còn số may mắn nhỉ?"

Ngọc Thư nói: "Nếu chúng ta cứ thế này sẽ càng khiến Phương Uyên giận thêm thôi. Cậu không sợ mối quan hệ liên minh sắp hình thành bị đổ vỡ sao?"

Gia Bảo cáu lên: "Ai thèm quan tâm mấy chuyện liên minh vớ vẩn đó chứ! Chỉ là do bọn chúng tự tìm kiếm đến ta thôi chứ bộ, mà ta đâu có nói đồng ý liên minh với chúng nó."

Sau đó thì Ngọc Thư đưa báo cáo tình hình ở đảo trong thời gian vừa qua cho Gia Bảo xem. Xem qua một lượt, Gia Bảo nói: "Có vẻ như hòn đảo này càng lúc mất sự bình yên kể từ lúc tên Trọng Tuấn ấy chuyển đến đây. Trong số các vụ nổ đã được xác định là do bọn Quỷ giới rỗi hơi lên đảo này phá hoại hay gì đó, còn lại là chưa rõ…"

Ngọc Thư ngụm tách trà nói: "Vụ nổ gần đây nhất là mới tối hôm qua được xác định là do người của gia tộc Malory ở Quỷ giới gây ra, còn lại chưa rõ có thể là do gã tóc vàng chóe gây ra chăng? Hôm kia cô tiên nữ Giáng Hương có nói cho tôi biết là gã đó có đến quán bar của cô ta và đã giết đám gây rối ở đó."

Gia Bảo đáp: "Thế à? Đến giờ lai lịch của gã này vẫn là ẩn số."

Ngọc Thư nói tiếp: "Giáng Hương nói rằng các Thẩm phán ở Địa phủ đã tiết lộ hắn chính là Gilgamesh - vị vua thuở sơ khai của loài người và đáng lý ra hắn đang bị giam ở cõi hư vô. Không rõ là ai đã triệu hồi hắn khỏi nơi đó nhằm mục đích gì."

Gia Bảo nói: "Tôi mới nghe về gã này lần đầu đấy. Hắn là dạng anh linh à?"

Ngọc Thư trả lời: "Có thể xem là vậy."

Gia Bảo tiếp: "Vậy càng rắc rối to, kẻ đứng đằng sau hắn coi bộ có dã tâm lớn lao gì đây. Tôi sẽ cho tăng cường điều tra vụ này, ngày mai đám Quỷ đó sẽ tới đây nói chuyện xã giao với tôi. Mọi người cũng mệt rồi, về phòng nghỉ ngơi đi, tôi còn chút việc bận cần giải quyết."

Ngọc Thư đáp: "Được, không phiền anh nữa!"

Bảo nói: "Suýt quên, còn con bé Hồng Trinh nữa, nó lại quay về đây sau mười hai năm dù biết rằng hòn đảo này thuộc quyền kiểm soát của gia tộc ta, tất cả hãy cẩn thận. Ngọc Thư, cậu tăng cường cho thêm người giám sát nơi nó đang cư ngụ."

Ngọc Thư nói: "Tôi sẽ làm ngay. Nếu không còn gì, chúng tôi lui đây."

Cánh cửa phòng đóng lại, Gia Bảo nói: "Không còn ai nữa đâu, em ra đây đi Caroline Phoenix!"

Giữa phòng hiện lên vòng tròn ma thuật rực ánh lửa và Caroline xuất hiện với bộ đồ ngủ trông gợi cảm cùng đôi cánh Phoenix rực lửa.

Gia Bảo nói: "Nửa đêm tìm anh có chuyện gì? Muốn hẹn hò nửa đêm à?"

Caroline thoáng đỏ mặt khi nhớ đến lần trước Gia Bảo đã làʍ t̠ìиɦ với cô, cô nói: "Em đã nghe nãy giờ, anh nhất quyết bắt Trọng Tuấn làm người hầu cho Phương Uyên hút máu mặc dù anh biết cô ta luôn phản đối chuyện đó."



Gia Bảo hờ hững đáp: "Anh chỉ làm tốt công việc cho đứa em gái khờ khạo của mình thôi. Kể cả chuyện chị của em và hắn đèo nhau trên chiếc tay ga vào quán bar say men bia tình."

Caroline ngạc nhiên: "Anh đã biết chị em và Trọng Tuấn yêu nhau à?"

Bảo đáp: "Đúng vậy!"

Caroline nói: "Nếu đã vậy sao anh còn sai người đến cố bắt Trọng Tuấn dù biết chị em và anh ta là của nhau."

Bảo thoáng buồn, đáp: "Chỉ vì anh không nhẫn tâm nhìn đứa em gái đang thống khổ vì tình."

Caroline nói: "Vậy còn với em thì sao? Nếu em có thể yêu cầu anh ngưng việc bắt Trọng Tuấn lại không?"

Gia Bảo quay qua nhìn người con gái có mái tóc vàng ngang vai, nét đẹp dịu dàng rồi nói: "Em là người con gái khiến anh rung động từ lần gặp cách đây năm năm, và là người khiến anh yêu thật lòng, vị trí em trong tim anh cũng quan trọng không kém em gái anh. Anh cũng không biết phải làm sao cho vừa lòng cả hai."

Caroline khẽ mỉm cười, đi vòng ra sau chỗ ghế Gia Bảo đang ngồi, hai tay cô ôm vòng lấy cổ Gia Bảo và nói: “Vậy anh có thể vì em mà bỏ qua một lần được không?”

Bảo khẽ "hì" một tiếng, xoay lại chỉ trong vài giây, Caroline đã nằm gọn trong lòng anh.

Caroline nói: "Chơi kì, bỏ em xuống!"

Gia Bảo cười nói: "Không bao vờ. "

Anh nhanh chóng phủ lên môi Caroline bằng nụ hôn say đắm và tay anh lần theo vị trí những cái nút trên váy Caroline và gỡ từng nút ra khiến váy của Caroline Phoenix rơi xuống phía dưới nền nhà, nàng đã hoàn toàn trần trụi trong vòng tay anh. Hai bầu vυ" Caroline phơi ra trước mặt, Gia Bảo cúi xuống liếʍ bú một bên, tay xoa và se trên núm bên còn lại, nàng oằn oại mỗi lần lưỡi anh đánh trên núm vυ" nàng rồi há miệng bú. Tay nàng lần mò ©ôи th!t sau lớp quần anh mặc và kí©ɧ ŧɧí©ɧ nó, chốc lát ©ôи th!t anh bắt đầu cương lên.

Rồi anh đặt cô người yêu lên chiếc bàn mà anh vẫn thường làm việc với tư cách Hội trưởng Hội học sinh, anh cởi bỏ quần áo của mình và nhập cuộc yêu. Gia Bảo nằm lên trên người nàng hôn hít se bóp thêm một lúc rồi anh mò tay xuống âʍ ɦộ của người anh yêu, chèm nhẹp cửa hang đã đầy nước nhờn, anh nói: "Anh xin lỗi vì làm em buồn."

Nàng mỉm cười và vòng hai tay ôm lấy anh, hôn anh mãnh liệt. Ôm nàng thật chặt, ©ôи th!t cứng ngắc ép vào bụng nàng làm anh thấy vô cùng khó chịu.

"Em muốn…" Nàng thì thầm khi vừa hôn anh. Nhìn thẳng vào mắt Caroline, Gia Bảo thấy cả một niềm yêu thương vô bờ.

"Anh biết." Dứt lời, anh banh hai chân nàng ra, lỗ thịt mọng nước kéo theo vài sợi nhờn khi anh mở hai mép thịt ngoài, đặt lưỡi vào cái lỗ bé tí màu hồng, anh quét mạnh.

"A… aa… aaa…" Cả người Caroline co giật cong lên và rơi trở lại bàn.

Hội trưởng liếʍ mạnh hơn, âm hạch của Caroline ngày càng nở to hơn, đỏ hồng, căng bóng nước nhờn với nước bọt anh, nàng há hốc miệng, mắt dại đi, hay tay bấu chặt vào bàn, hai bắp đùi non co giật. Cảm giác như nàng muốn hét lớn, nhưng không thể hét được hay nói thành tiếng. Tay nàng quơ quào, như bấu víu trong sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến cùng cực.

Bỗng nhiên anh dừng lại, Caroline thở hắt ra một tiếng: "A… A… aaa… – và nhắm nghiền mắt hổn hển."

“Cho em chết” anh thì thầm. Caroline nhìn anh đôi mắt long lanh như mỉm cười.

"Anh cho vào nha?" Gia Bảo hỏi, nàng cười nhẹ nhàng.



Cúi xuống mυ"ŧ chặt lấy núm vυ" cương cứng của nàng, nàng rêи ɾỉ nhẹ nhàng, ©ôи th!t anh căng cứng cong lên. Chà nhẹ ©ôи th!t bên ngoài âʍ ɦộ của nàng, mỗi khi nó chạm vào âm hạch của nàng là nàng cong người lên.

Lựa thế Bảo đè của mình xuống tí xíu để vừa tầm với cái khe đang bóng lưỡng nước nhờn và đỏ rực bên trong. Khẽ tách hai mép thịt, anh dùng quy đầu ©ôи th!t vuốt ve âʍ ɦộ của nàng. Dâm dịch lại ứa ra trong vắt nhưng đặc kẹo.

Đẩy nhẹ cho quy đầu đi vào lỗ thịt của nàng, cảm giác như ai bóp chặt, âm đa͙σ của nàng khít quá.

Gia Bảo gần như nín thở cùng với nàng khi đẩy toàn bộ ©ôи th!t vào sâu trong âm đa͙σ nàng. Khi đã trọn vẹn bên trong, nhìn cô người yêu, anh mỉm cười: "Anh vào hết rồi, em có sướиɠ không?"

Nàng chỉ mỉm cười và ôm lấy anh.

Với những cử động vào ra nhịp nhàng, Caroline run lẩy bẩy, há hốc và bấu chặt lưng anh. Dâm dịch trào ra theo từng lần rút ra đẩy vào bám vào ©ôи th!t anh trắng xóa.

Tốc độ càng nhanh dần, anh kéo ©ôи th!t ra hết chiều dài và đẩy vào sâu bên trong cho đến khi đám lông mu của anh chạm vào âʍ ɦộ nàng. Tiếng nhóp nhép của sự ma sát, bợ lấy mông nàng, Bảo thấy ướt nhẹp nước nhờn của nàng.

Thình lình Hội trưởng cảm thấy lớp thịt non hồng bên trong âm đa͙σ nàng co bóp liên hồi, người nàng đổ mồ hôi, run rẩy, miệng há hốc không nói lên lời:

Với sự cố gắng cùng cực, Caroline hét lên: "Em sướиɠ… chết mất…"

Lớp thịt bên trong âm đa͙σ nàng co bóp mãnh liệt hơn, giống như có ai vắt chặt lấy ©ôи th!t anh. Hai bắp đùi non của nàng giật giật, người co giật rồi lịm đi.

Cảm giác căng cứng và bó chặt làm Gia Bảo nổ đom đóm mắt, anh xuất tinh một cách mãnh liệt, từng đợt chất dịch nồng nồng bắn phụt ra từ quy đầu ©ôи th!t vào sâu trong tử ©υиɠ của nàng. Hội trưởng đổ ập xuống bên cạnh, ôm chặt Caroline vào lòng, thân người nàng vẫn còn run rẩy nhè nhẹ.

Vuốt nhẹ lọn tóc người yêu, Hội trưởng nói: "Anh yêu em."

Mỉm cười, nàng ôm chặt lại người yêu…

Lát sau, Caroline hỏi người yêu trong khi tay nàng cầm nắm mân mê ©ôи th!t Gia Bảo: "Hôm trước anh có hứa kể chuyện làʍ t̠ìиɦ đầu tiên của chúng ta mà nhỉ?"

Gia Bảo vuốt má nàng, cười nói: "Ồ, em còn nhớ à?"

Nàng mỉm cười nói: "Vậy anh có định kể ngay bây giờ không?"

Gia Bảo đáp: "Nếu em muốn nghe."

Nàng trả lời: "Em luôn lắng nghe."

Gia Bảo gãi đầu: "Nên bắt đầu từ đâu nhỉ?"

Nàng trả lời: "Lúc chúng ta cùng nhau ăn trái cây thay cho bữa trưa ấy."

Gia Bảo nói: "Được, vậy từ lúc đó."

Hội trưởng Gia Bảo hồi tưởng lại… năm năm trước…​
break
Anh Rể Cứ Muốn Tôi
Ngôn tình Sắc, Sủng
Cô Nàng Livestream Web Người Lớn
Ngôn tình Sắc, Sủng
Công Nhân Nhập Cư Và Nữ Sinh Viên
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nam Cường
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc