Chứng kiến tất cả, Hồng Trinh nhếch mép cười: "Bọn gia tộc ở Quỷ giới thân với nhà Phoenix lẫn trung lập đều tụ họp tại hòn đảo nhỏ bé này. Coi bộ sẽ vui đây."
Trở về nơi cư ngụ mới của mình, Hồng Trinh cởi bỏ y phục trên người ra và khoác trên người chiếc áo mỏng manh trong suốt rồi lững thững đi dạo trong vườn suy nghĩ về chuyện xảy ra tối nay. Chuyện càng lúc càng rối rắm khi xuất hiện bọn người lạ mặt có thể ảnh hưởng đến kế hoạch của cô nàng.
Sáng hôm sau, Trinh đã tính được bước đi tiếp theo và cần tên này giúp sức, hôm trước cô đã gợi ý kế hoạch này cho hắn, không biết hắn đã thực hiện chưa nên lập tức khởi động vòng tròn ma thuật liên lạc, lập tức hình ảnh Colin được tái hiện, hắn hỏi: "Có chuyện gì à?"
Trinh đáp: "Đúng vậy. ngươi đã bắt cóc Tiffany Phoenix chưa?"
Colin trả lời: "Chưa! Ta còn mới hình thành ý tưởng bắt cóc bà ta còn chưa hoạch định cụ thể nữa là…"
Hồng Trinh làm mặt vẻ nghiêm túc: "Ta không đùa đâu, có muốn nghe những gì ta vừa mới chứng kiến tối qua không?"
Colin gật đầu…
Nghe cô ả kể xong, Colin cắn móng tay nghĩ ngợi, xong nói: "Như lời cô nói thì hành tung của bọn chúng rất đáng ngờ, không lẽ chúng biết được kế hoạch của ta nên kéo nhau lên đây để ngăn chặn."
Trinh đáp: "Có khả năng đó là rất cao."
Colin đáp: "Người của tôi luôn giám sát ở đó, nếu có gì thì cô có thể hỏi thêm từ họ."
Hồng Trinh nói: "Thanks."
Colin nói tiếp: "À còn về gã tóc vàng cô vừa kể, liệu tên này có liên quan đến vụ Chén thánh bị mất tại biệt thự cũ của cô mấy bữa trước không?"
Hồng Trinh đáp: "Ta mới gặp tên này lần đầu nên chưa có cơ sở gì để nghi ngờ hắn cả. Còn về kế hoạch bắt cóc Tiffany Phoenix thì ngươi liệu mà khẩn trương làm đi, nếu không làm được thì biến chỗ khác để ta làm."
Colin mỉm cười tự tin: "Coi thường ta quá đấy."
Hồng Trinh nói: "Để ta xem, giờ thì xéo đi."
Hình ảnh Colin biến mất. Hồng Trinh buông lời: "Ráng làm cho tốt đi, rồi ta sẽ lấy mạng toàn bộ gia tộc ngươi hiến cho Dra".
Sau đó nàng ŧıểυ thư lệnh cho gã pháp sư thân cận của mình tên Trần Bạch Vân mang cho mình bộ quần áo mới, biết ŧıểυ thư của mình có sở thích tắm lộ thiên vào buổi sáng sớm nên gã thi hành mệnh lệnh ngay mà không có bất kỳ vướng mắc gì. Lát sau gã mang ra bộ quần áo mới cho cô.
Thấy gã pháp sư làm việc nhanh chóng mà không có câu nệ gì cả khiến Hồng Trinh hài lòng mỉm cười nói: "Cảm ơn ông vì đã tận tụy làm việc."
Gã cung kính thưa: "ŧıểυ thư đừng nói thế, được phục vụ cho người là niềm vinh hạnh của tôi."
Trinh không nói gì chỉ mỉm cười gật đầu với gã. Sau đó vị ŧıểυ thư họ Bùi từ từ cởi bỏ bộ đồ mỏng manh trên người ra từng cái một khiến gã Bạch Vân căng mắt nhìn không chớp mắt.
Dù đã bao lần nhìn ŧıểυ thư của mình khỏa thân tắm lộ thiên nhưng gã chưa hề bị tụt cảm xúc dục tính của đàn ông trước sự gợi dục hấp dẫn của Hồng Trinh mà cứ tăng dần theo thời gian.
Hồng Trinh tắm xong, cô bèn ngồi lên hàng ghế dài hóng gió, cơn gió mang theo hơi lạnh chạm vào từng da thịt cô nàng khiến cô rùng mình phản ứng.
Gã pháp sư chăm chăm chú mục hai bầu vυ" của Hồng Trinh đang cương cứng và săn chắc, hai đầu vυ" hồng nhô ra nhìn là muốn ngậm mυ"ŧ ngay. Còn đang mơ tưởng được bú vυ" ŧıểυ thư của mình thì gã thấy ŧıểυ thư đang mỉm cười với mình và những ngón tay của Trinh đang vẫy mời gọi gã. Không kiềm chế được nữa, gã pháp sư bèn lao tới chỗ ŧıểυ thư đang ngồi. Cô nàng cười nói: "Ông theo hầu tôi đã lâu lập được công rất nhiều mà tôi lại không có gì để tưởng thưởng cho ông thì cũng thấy ái ngại thôi thì chỉ còn cách dùng cơ thể trinh nguyên này báo đáp công lao của ông vậy."
Gã nghe xong thì bất ngờ sửng sốt trước lời đề nghị của ŧıểυ thư mình, gã lắp bắp: "ŧıểυ thư đang nói đùa thôi phải không?"
Hồng Trinh nói: "Trông mặt tôi có giống như đang đùa không?"
Chiếc lưỡi nhỏ bé thơm tho của cô nàng len qua đôi môi to dày của gã như tìm một điểm tựa xoa dịu cơn đau đớn đầu đời. Cảm giác ấm áp mỹ diệu nhất trần đời bắt đầu. Từng nhịp chậm rãi ra vào của gã làm Hồng Trinh đờ đẫn tê dại. Bên trong âm đa͙σ cô nàng thật ấm, óc ách nước, cứ trào ra theo mỗi cú thúc của gã. Gã chống hai tay lên, hạ thể nhấp nhanh hơn. Từng tiếng bành bạch vang lên theo hơi thở đứt quãng của hai người.
"Pháp sư… Ta thích quá…" Hồng Trinh tự vò nắn hai bầu vυ" mình, miệng há hốc la thật to.
"Không… đau nữa sao?" Gã hổn hển nói.
"Không… Không đau… Ông làm mạnh nữa hơn nữa đi… Ưmmm…" Hồng Trinh thúc giục.