Tiếng gõ cửa phát ra "cộc cộc", một giọng nói trong trẻo trong phòng vọng ra: “Mời vào.”
Một giọng người đàn ông bước vào nói: “Công việc chưa xong à?”
Cô gái đẹp tựa kiêu sa ngước lên nhìn người đàn ông và mỉm cười nói: “Ồ, sắp xong rồi, em đang sắp xếp lại vài giấy tờ, Emmett.”
Người đàn ông tên Emmett nói: "Buổi họp sáng nay có gì hot không?"
Cô gái trả lời: "Có tên nhóc Colin trình dự luật tính lại số ghế trong Nghị viện nhưng đã bị em bác bỏ rồi."
Emmett cười trừ: "Thằng nhóc đó vốn chẳng có thực lực gì cả, chẳng qua nó được gia tộc Bùi chống lưng để làm bậy thôi, mà công nhận tay đó cũng là bậc thầy mua chuộc, đến nay đã có mấy chục gia tộc đã chịu quy phục hắn, mừng là gia tộc Trần không bị hắn tác động."
Cô gái khẽ cười nói: "Em biết mà, anh yêu."
Bỗng lông mày Emmett hơi nhíu lại: "Đến giờ này ta vẫn chưa rõ lắm về mục đích của kẻ đang lan tin về con RỒNG ấy."
Cô gái nói: "Không phải hôm qua ngài Minos đã xác nhận đó chỉ là tin đồn sao, lúc hai ta xuống địa phủ hỏi chuyện đó đấy thôi."
Emmett nói: "Chắc ta thần hồn nát thần tính đâm ra nghĩ ngợi nhiều rồi Tiffany à."
Tiffany hôn lên má Emmett một cái để trấn an ông: "Anh là người đứng đầu gia tộc Phoenix nên gồng gánh lo toan mọi việc để gia tộc này có vị trí như ngày hôm nay. Do vậy em nghĩ anh nên nghỉ ngơi vài bữa cho khuây khỏa tinh thần đã."
Emmett chỉ nói: "Hai cô ŧıểυ thư kia cũng nói như em vậy."
Tiffany nở nụ cười tươi tắn nói: "Amelia và Caroline sao? Em nghĩ giờ này chắc tụi nó lo đi chơi hơn là công việc chúng ta giao phó."
Emmett nói: "Tại con Amelia nằng nặc cứ đòi, anh mới đồng ý. Hơn nữa anh cũng chẳng có chút ấn tượng đám hút máu ấy nên có hay không việc liên minh với chúng cũng không quan trọng."
Tiffany sực nhớ có điều gì quan trọng vội kéo hộc bàn lấy ra một bức thư đưa cho Emmett nói: "Anh có thư này."
Emmett nhận bức thư từ tay Tiffany, nói: "Bức thư này gửi từ đâu vậy?"
Cô đáp gọn: "Rome, Ý."
Emmett cầm bức thư nhìn một lát rồi quay sang nhìn vợ ông một cách thâm hiểm: "Cho anh một tí “động lực” để đọc thư không?"
Tiffany Phoenix thừa biết ý Emmett muốn gì, cô bật cười rồi nói: "“Làm” nhanh nhé, em còn giải quyết công việc nữa đó."
Nói rồi cô lấy ngón tay búng nhẹ mũi của ông chồng yêu dấu rồi thoăn thoắt tự cởi bỏ bộ đồ đang mặc trên người ra.
Chẳng mấy chốc, Tiffany đã hoàn toàn trần trụi trước mặt Emmett, cô dịu dàng nói: “Hay là đợi em tắm xong rồi tụi mình làm nha.”
Tay của Emmett cũng không để yên, cúi xuống, hai tay ông cũng xoa đầu Tiffany, xoa vυ" của cô để sạch hết xà bông. Được một lúc, chịu hết nổi, mặc cho dòng nước vẫn đổ liên tục lên cả hai, ông kéo tay vợ mình đứng lên, nhìn vào mắt cô và nói: "Anh muốn đi vào trong em ngay bây giờ, dưới dòng nước này."
"Để anh lau cho em nhé, ở trong này lâu quá trúng gió đó và đừng gỡ ra nhe, anh muốn ở trong em lâu nhất có thể." Emmett trìu mến nói.
Tiffany khẽ ngoái đầu lại nháy mắt tinh nghịch nói: "Quỷ mà cũng bệnh cảm sao hả ông chồng tinh tướng?"
Emmett cười: "Dù là Quỷ nhưng chúng ta cũng phải chịu một số loại bệnh nhất định đó em yêu à!"
Tiffany nhớ lại hồi nhỏ mình cũng từng bị sốt nằm liệt giường cả ngày nên gật đầu đồng tình với Emmett: "Anh nói cũng phải."
Thế là cô vẫn cúi xuống, chồng của cô thì vẫn nắc nhè nhẹ, nhưng vẫn lau khắp người cả hai, đến khi khô hẳn.
Emmett nói: "Em đưa tay cho anh, mình đi ra giường nha."
Đứng phía sau, Emmett cầm hai tay vợ mình cho cô có thế, hai người từ từ bước ra giường, trong khi vẫn dính chặt với nhau. Mỗi bước đi Emmett dập một cái, Tiffany vừa đi vừa rên ư ử, ra tới giường cô nằm sụp xuống nói: "Đã quá chồng ơi, ít khi vợ chồng mình làʍ t̠ìиɦ dưới vòi sen thế này."
Chân Tiffany thì gác lên vai chồng, Emmett thì đè lên cả hai chân cô, dập liên tục, miệng thì khóa chặt miệng cô không cho cô rên la, miệng cô cứ ư ử ư ử rất là thương, hai mắt thì nhắm nghiền, tay cô thì bắt đầu thò xuống, xoa xoa bên dưới như tiếp thêm độ sướиɠ cho âm đa͙σ.
Được một lúc, phải đổi thế thôi, hôm nay Emmett sẽ sử dụng tuyệt chiêu với vợ mình luôn để cho cô sướиɠ. Lúc này hai chân Tiffany vẫn gác lên vai chồng, Emmett ngồi lên giường tư thế mặt đối mặt, nhưng hai chân vợ ông không để ở dưới mà vẫn gác lên vai mình khiến cô ngạc nhiên: "Sao sao mà chồng làm vậy được, sao mà dẻo quá, em cũng không nghĩ anh làm được vầy."
Emmett không nói gì, vẫn tư thế đó, nhưng là đứng, giờ ông chịu cả thân hình cô vợ, nhưng khác với bình thường là hai chân sẽ quặp lấy hông, mà hai chân Tiffany gác cả lên vai ông, một tư thế rất là yoga. Cô thì rên là mất kiểm soát luôn.
Emmett cũng chịu hết nổi sức nặng của vợ, ông vội đặt cô xuống nằm trên giường, ông đứng bên dưới giường, lấy hết sức bình sinh, dập liên tục, mồ hôi vã ra như tắm, thấy cặp vυ" của vợ mình cũng ướt nhẹp mồ hôi.
Tiffany hôn lên má chồng, mỉm cười rồi ngủ thiếp đi.
Emmett cười đáp: "Ok em yêu!"
Tỉnh dậy là hơn một tiếng, Tiffany nhìn chồng mình trìu mến không nói gì, ông thì ôm lấy cô, xoa lên bầu vυ" đỏ chót vì bị ông bóp, cắn nãy giờ.
......
Buổi tối Minh Khang mới đến cõi nhân gian, lệnh cho quyến thuộc kiếm chỗ trọ trước đã. Còn mình thì đi dạo một mình để cảm nhận cái cõi này có gì khác ở Quỷ giới không, tình cờ chạm mặt Gil – King of Heroes, Gil cau mặt lại nói: "Ngươi dám cản đường của ta sao?"
Khang thản nhiên đáp: "Đường này là đường chung, bộ nó là của riêng mi sao?"
Gil nói: "Hình như ngươi chán sống thì phải?"
Không gian nứt ra, hàng loạt bảo khí của King of Heroes xuất hiện.
Gil nói: "Chết đi."
Hàng chục loại vũ khí từ lỗ hổng bắn xuống chỗ Khang đang đứng, hai ngón tay giữa và trỏ của Minh Khang chỉa ra, xuất hiện luồng sáng xanh lục bao quanh hai ngón tay. Anh nói: "Trò trẻ con."
Nói rồi Khang chuyển động hai ngón tay, luồng sáng xanh bao bọc hai ngón tay kéo dài ra chuyển động tựa như dây roi chạm vào các bảo khí bắn ra từ cánh cổng không gian vàng kim tức thì các thanh kiếm, thương, đao, kích... bị gãy làm đôi, ba, tư,... khiến Vua các anh hùng nghiến răng thất kinh, hắn nói lớn: "Chưa hết đâu."
Gil mở rộng cổng không gian lớn hơn nữa, hàng trăm bảo khí xuất hiện, lúc Gil định phóng bỗng chợt khựng lại trong vài giây, hắn ngó lên không trung hét lớn: "Thanh Phong, ngươi dám sử dụng Dấu Ấn Mệnh Lệnh à?"
Gil nói xong và hóa thành bụi vàng tan biến mất, chỉ còn mình Khang gãi đầu không hiểu chuyện gì xảy ra với hắn. Anh khẽ lắc đầu rồi rẽ vào một con hẻm rồi nói: "Thôi, ngừng trò theo dõi này được rồi đấy."
Xuất hiện hai bóng đen hiện thân lại hình dáng của mình: "Anh trai tinh mắt thật."
"Tôi cũng không thích trò này tí nào!"
Khang há hốc mồm vì kinh ngạc: "Ngọc Diệp, Julia mấy người theo tôi tới đây làm gì?"
Ngọc Diệp trả lời anh trai: "Bọn em tới đây để xem cõi nhân gian này nó thế nào thôi mà."
Julia thản nhiên đáp: "Tôi muốn thăm hai đứa em họ Amelia và Caroline. Tiffany nhờ tôi xem xét họ đang làm gì. Chúng tôi phải trễ hai chuyến tàu mới tới đây."
Khang nghĩ thầm: "Khó tin mấy đứa này thật."
Từ trên tầng 9 tòa cao ốc bên kia, cô gái họ Bùi quan sát tất cả, máu đang rỉ ra từ khóe miệng nơi răng nanh của cô vừa mới làm nhiệm vụ đâm thủng thịt con mồi để máu con mồi được hút bởi nàng và cách chỗ Hồng Trinh không xa mấy, một cô gái xinh đẹp ăn mặc sang trọng quyền uy như một công chúa với mái tóc dài bạch kim bay phất phơ trong gió cũng theo dõi toàn bộ diễn biến…