Giang ŧıểυ Âm đương nhiên có thể cảm giác được qυầи ɭóŧ của mình đã bị dâm thủy tẩm ướt, nhưng cô mới không cần nói ra lời nói như anh mong muốn.
"Không có sao? Vậy thứ ẩm ướt này là cái gì vậy?" Khúc Cẩn xoa xoa ngón trỏ cùng ngón cái có chút ướt của mình, đưa tới trước mặt Giang ŧıểυ Âm hỏi. "Chẳng lẽ là đã ŧıểυ ra sao?"
"Muốn làm gì thì làm nhanh lên, nói nhảm nhiều như vậy làm cái gì!?"
Gương mặt Giang ŧıểυ Âm nóng lên vì lời anh nói, làm cô cảm thấy thẹn mà cắn môi, cơ hồ là bài trừ một câu nói có khí thế như vậy từ kẽ răng.
"ŧıểυ tao huyệt đã gấp đến không chờ nổi như vậy sao?"
Cố ý bẻ cong ý tứ của cô, Khúc Cẩn xé quần vớ dưới thân cô, sau đó đem vứt qυầи ɭóŧ sang một bên. Một khu rừng nhỏ đen nhánh có nhụy hoa phấn nộn được che dấu, lúc đóng lúc mở mà thổ lộ ra mật thủy, hơn nữa sau khi bị anh nhìn, rõ ràng càng chảy nhiều hơn một chút.
"Không cần nhìn chằm chằm..." Giang ŧıểυ Âm duỗi tay muốn che ŧıểυ huyệt đơn độc bị bại lộ ra bên ngoài của mình.
"Không cần?"
Khúc Cẩn một tay giữ chặt hai tay cô lại, một tay khác khảy âm đế đã cương cứng của cô hỏi ngược lại: "Thật sự không cần sao? Tao huyệt đã thèm đến chảy nước miếng."
Khúc Cẩn một bên hỏi, một bên đem ngón trỏ cắm vào miệng âʍ đa͙σ của cô: "ŧıểυ Âm cô không nói rõ ràng, làm sao tôi có thể biết được?"
Cô cắn môi không trả lời vấn đề của anh. Khúc Cẩn cũng không nóng nảy, anh uốn lượn ngón tay, không ngừng moi đào ở nhục bích. Khi ngón tay chạm vào nơi nào đó nhô lên, Giang ŧıểυ Âm ngồi ở trên bàn cả người run lên, cả người đột nhiên căng thẳng đến gắt gao.
"Tìm được điểm G của cô rồi."
Anh ngừng động tác, thân thể hướng về phía trước hôn khoé miệng Giang ŧıểυ Âm.
"Cái miệng nhỏ này không muốn nói cũng không quan trọng, tôi sẽ làm cái miệng nhỏ phía dưới của cô vui vẻ đến khóc lên."
Ngón tay ở ŧıểυ huyệt lần thứ hai ấn lên cái chỗ nhô lên kia, Khúc Cẩn bắt đầu nhanh chóng mà hoạt động trước sau, dùng đầu ngón tay ấn áp nó, hơn nữa thường xoay tròn nghiền nát.
Nghe giọng cô đã khóc nức nở, anh lạnh nhạt mà nói: "Sai rồi."
Hai mắt đẫm lệ mông lung mà nhìn Khúc Cẩn, Giang ŧıểυ Âm hơn nửa ngày mới phản ứng lại mình đã nói sai cái gì.
"Tao huyệt... A a... Đừng sờ ŧıểυ tao huyệt nữa... Để tôi đi WC..." Vì không mất khống chế ở văn phòng, cô rêи ɾỉ đổi câu nói.
"Nếu muốn ŧıểυ thì ŧıểυ ở đây đi." Khúc Cẩn cố ý buông lỏng đôi tay cô ra, dùng tay kia sờ miệng niệu đạo* của cô. "Tôi sẽ không ghét bỏ cô."
(*Niệu đạo là một bộ phận của hệ tiết niệu, nó là một ống dài nối từ bàng quang ra lỗ ŧıểυ để đưa nước ŧıểυ ra.)
"Không được... Khúc Cẩn... Không thể như vậy..."
Bộ dáng cô khóc nhưng thật ra làm Khúc Cẩn có chút đau lòng.
Được, về sau có rất nhiều thời gian chậm rãi dạy dỗ cô, ngay từ đầu đã mạnh tay như vậy đối với cô mà nói xác thật không dễ tiếp thu.
Nghĩ như vậy, Khúc Cẩn rút ngón tay ra, dùng tư thế xi tiêu (tư thế ôm trẻ con đi ŧıểυ) ôm cô lên: "Bây giờ tôi ôm cô đi toilet, nếu không muốn nước ŧıểυ dính ở văn phòng thì nhất định phải nhịn xuống."
"Khúc Cẩn, anh thả tôi xuống..."
Giang ŧıểυ Âm duỗi tay muốn ngăn trở ŧıểυ huyệt hoàn toàn lộ trong không khí của mình, lại nghe thấy Khúc Cẩn nói bên tai cô: "Ngoan, nếu dùng tay ngăn trở tao huyệt, tôi sẽ khiến cho cô tè ra ở chỗ này."
"Khúc Cẩn, cái tên xấu xa này!"
Ngoài miệng mắng, nhưng Giang ŧıểυ Âm xác thật không dám dùng tay ngăn trở, loại chuyện ŧıểυ ở văn phòng có chết cô cũng không tiếp thu nỗi.
"Tên hỗn đản kia!" Tô Nghi Tu nhìn chằm chằm hình ảnh trên màn hình máy tính, một bàn tay gắt gao nắm chặt con chuột. "Cư nhiên muốn làm chị ŧıểυ Âm ŧıểυ ở văn phòng!"
Cậu mới vừa đi vào nhà vệ sinh.
Rõ ràng trước khi cậu đi WC, hai người họ đều đang làm tốt công việc của mình, sao chỉ vừa chớp mắt đã biến thành hình ảnh dâm mĩ như vậy.
"Tôi còn chưa có nhìn qua bộ dáng của chị ŧıểυ Âm lúc đi ŧıểυ! Thật là quá đáng!"
"ŧıểυ huyệt của chị ŧıểυ Âm... Thật muốn nhìn bộ dáng chị ŧıểυ Âm lúc ŧıểυ ra..."
Toàn bộ văn phòng từ chỗ sáng đến chỗ tối đề có gắn máy theo dõi, trừ bỏ toilet. Đầu tiên, toilet trong ngày thường sẽ có khách hàng của văn phòng sử dụng để giải quyết, Tô Nghi Tu cũng không có hứng thú đối với hình ảnh những người khác đi WC, thứ hai, trên tường toilet trụi lủi, thật sự là không có chỗ giấu để gắn camera theo dõi.
Cho nên trước nay cậu cũng chưa từng nhìn qua cảnh tượng khi Giang ŧıểυ Âm đi WC hoặc là lúc tắm rửa của cô, điều này cho tới nay là tiếc nuối lớn nhất của cậu.
"Không được..."
Cậu cắt hình ảnh của máy theo dõi, nhìn Khúc Cẩn ôm ŧıểυ huyệt mở lớn của Giang ŧıểυ Âm đi ra khỏi văn phòng, xuyên qua phòng tiếp khách, cuối cùng vào toilet. Cậu không đóng cửa toilet, thật ra Tô Nghi Tu miễn miễn cưỡng cưỡng có thể thông qua máy theo dõi sau bình phong trên vách tường nhìn thấy rõ tình huống bên trong.
"Tôi cũng muốn ôm chị ŧıểυ Âm đi ŧıểυ."
Cho tới nay đều trầm mê rình coi, Tô Nghi Tu không muốn đánh vỡ bầu không khí kỳ diệu này, nên rốt cuộc cậu quyết định muốn cho hai người tiếp tục quan hệ.
Bởi vì cân bằng đã bị người đàn ông Khúc Cẩn này đánh vỡ.
Chỉ cần Giang ŧıểυ Âm nguyện ý, Tô Nghi Tu cũng không để ý cô làʍ t̠ìиɦ cùng những người khác, nhưng điều kiện tiên quyết là —— cậu phải là người đặc biệt nhất trong lòng chị ŧıểυ Âm.
Còn nữa, nếu cậu còn có thể còn tiếp tục nhìn cô, thì cho dù cô làʍ t̠ìиɦ cùng người khác cậu cũng phải nhìn.