Vạn Nhân Mê Nàng Quá Mức Diễm Lệ

Chương 15

Trước Sau

break
Nghĩ tới chuyện này, cả đêm Lâm Vũ trằn trọc không chợp mắt, giờ đây nhìn hắn tiều tụy thấy rõ.

Cắn môi, cố dằn nén cơn tức, nhưng cuối cùng vẫn không chịu nổi, Lâm Vũ cầm điện thoại lên, điên cuồng nhắn tin mắng chửi Hoàng Xuyên Bách một trận.

Thật ra, hắn tức giận không chỉ vì chuyện Hoàng Xuyên Bách đột ngột muốn sửa lại kịch bản… À thì, một phần là vì vậy. Nhưng điều khiến hắn nổi đóa nhất chính là việc đối phương muốn quay lại dùng bản gốc đầu tiên – bản kịch bản gần như sát nguyên tác.

Lâm Vũ vừa lo vừa giận.

Từ lúc bắt tay vào chuẩn bị quay phim tới giờ, hắn đã dựa trên nguyên tác mà chỉnh sửa, viết ra ba phiên bản kịch bản khác nhau. Trong đó, bản đầu tiên là sát với nguyên tác nhất, chỉ có điều được rút gọn lại một số chỗ, vì thời lượng phim vỏn vẹn hai tiếng là không thể truyền tải hết toàn bộ tiểu thuyết.

Hai bản còn lại thì chọn ra một vài thời kỳ hoặc phân đoạn tiêu biểu trong truyện để mở rộng thành nội dung chính của phim.

Cuối cùng, khi đoàn làm phim tiến hành bỏ phiếu chọn kịch bản, bản đầu tiên là bản được mọi người yêu thích nhất — không có gì phải nghi ngờ.

Nhưng rồi, nó vẫn bị gác lại. Bởi lẽ, dù nội dung hấp dẫn, thì đây cũng là bản khó quay nhất, khó diễn nhất.

Bởi vì câu chuyện trong tiểu thuyết này — thực sự không giống với những truyện ngôn tình thông thường. Nam chính và nữ chính đều là những hình tượng phá cách, hoàn toàn khác với lối mòn quen thuộc.

Mà muốn nói rõ hơn, thì phải kể đến nội dung chính của câu chuyện Lâm Vũ đã viết…


Giang Sơn Mỹ Nhân là một câu chuyện hoàn toàn hư cấu, lấy bối cảnh cổ đại trong một thế giới tưởng tượng, nơi đại lục được chia thành năm đại quốc và bảy tiểu quốc.

Chuyện xưa bắt đầu tại một trong những tiểu quốc ấy – Lương quốc. Nhân vật nam chính chính là Thất hoàng tử của Lương quốc, tên là Triệu Hài.

Bấy giờ, quốc gia hùng mạnh nhất chính là Việt Quốc. Để phô trương sức mạnh, áp chế khí thế của các nước chư hầu xung quanh, Việt Quốc đưa ra yêu cầu ép buộc: tất cả các nước nhỏ đều phải dâng một hoàng tử hoặc công chúa sang làm con tin, danh nghĩa là “dưỡng dục”, thực chất là giam giữ để răn đe.

Lương quốc, là một trong những nước giáp ranh với Việt Quốc, không thể thoát khỏi số phận ấy.

Thông thường, các quốc gia khác sẽ chọn công chúa làm con tin. Nhưng khi ấy, Lương quốc chỉ có một công chúa duy nhất – là con gái ruột của Hoàng hậu, người có thế lực sâu dày và được Hoàng đế sủng ái vô cùng. Nàng tuyệt đối không thể bị đưa đi làm vật hi sinh.

Thế nên, cuối cùng chỉ còn cách chọn trong số các hoàng tử.

Và thế là Triệu Hài, Thất hoàng tử – con của một cung nữ, người luôn bị coi thường, không được sủng ái, cũng là kẻ có thân phận thấp kém nhất trong các hoàng tử – trở thành con tin bị đưa sang Việt Quốc.

Năm ấy, hắn mới bảy tuổi.

Có thể tưởng tượng, những ngày tháng của Triệu Hài tại Việt Quốc chẳng hề dễ chịu.

Một hoàng tử nhỏ đến từ nước yếu, lại không được sủng ái, ở nơi đất khách quê người chỉ có thể cúi đầu cam chịu bị khinh thường, bị sỉ nhục, mọi tủi nhục chỉ có thể âm thầm nuốt vào lòng.

Chính những trải nghiệm ấy đã mài giũa nên một Triệu Hài âm trầm, tàn nhẫn, vì đạt được mục đích mà không từ bất kỳ thủ đoạn nào.

Vì muốn bảo vệ bản thân – và quan trọng hơn là nuôi hy vọng trở về báo thù – Triệu Hài quyết định tiếp cận tầng lớp hoàng thân quý tộc của Việt Quốc.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc