Vẫn Luôn Yêu Em

Chương 6

Trước Sau

break

“Cô muốn con vừa s.i*n.h ra đã không có mẹ sao? Cô nghĩ bệnh t.i*m như cô s.i.n*h con được sao?”

 

“Phó Thành Hữu, anh có biết… một người mẹ có thể h*i s.i.n*h mọi thứ cho con mình không? Chỉ cần có thể s.i.n*h con ra, em sẵn sàng từ bỏ m.ạ.n*g s.ố.n*g của mình…”

 

“Nhưng cô nghĩ tôi cần đứa bé này sao? Cô nghĩ tôi sẽ đối xử tốt với nó sao?”

 

Phó Thành Hữu lạnh lùng đến nỗi mà Lục Châu chẳng hề ngờ tới. So về độ n.h.ẫ*n t.â*m, có lẽ anh vẫn hơn cô rất nhiều.

 

Cùng là con của anh, tại sao Cẩn Nam và con của cô lại bị đối xử khác đến thế?

 

“Nhưng đó là con của anh…”

 

“Ít nhất… nó mang nửa dòng m.á*u của anh…”

 

Chứ không phải như cô và Cẩn Nam, khác m.á*u t.a.n*h l.ò*n.g. 

 

Cô chính là mẹ kế đ.ộ*c á*c mà người đời hay nói.

 

Nếu không phải vì Cẩn Nam mà con của cô phải c.h.ế*t, có lẽ cho dù cậu bé là con riêng của Phó Thành Hữu, cô cũng sẽ mở lòng với cậu bé hơn.

 

“Nếu cô đã đồng ý làm mẹ của Cẩn Nam thì hãy làm mẹ cho tử tế vào, nếu không thì đừng trách tôi.”

 

Sau đó, Phó Thành Hữu rời đi.

 

Lục Châu bật khóc, hai chân run lẩy bẩy rồi ngã khuỵ xuống.

 

“Nhưng em không làm được…”

 

“Rốt cuộc mẹ của thằng bé là ai…”

 

Là người mà anh yêu sâu đậm đến nỗi sẵn sàng t.ổ*n thương người đầu ấp tay gối của mình, g.i.ế*t c.h.ế*t con của mình?

 

Phó Thành Hữu chỉ tuỳ tiện nói ra một cái tên.

 

“Tô Mạn Nhu.”

 

 

Phó Thành Hữu không ngờ chiều hôm đó, Lục Châu sẽ đồng ý đi họp phụ huynh cho Cẩn Nam.

 

Nhưng rồi anh cũng chỉ đơn giản nghĩ rằng do Lục Châu quá yêu anh. Cô nhất định sẽ thua trước anh.

 

Buổi chiều, Phó Thành Hữu cố gắng về sớm để đón hai mẹ con về nhà, cuối cùng là khi cổng trường đã đóng, anh vẫn không thấy bóng dáng của hai người đâu.

 

Anh hỏi cô giáo mới biết rằng hôm nay hai người không hề đến đây.

 

Nỗi bất an trong lòng anh lại dấy lên.

 

Phó Thành Hữu nhanh chóng xem lại định vị trên đồng hồ của Cẩn Nam.

 

“Mẹ… mẹ… chúng ta đi đâu vậy?”

 

“Đừng gọi tôi là mẹ! Nhóc không phải con của tôi.”

 

“Nhưng bố nói mẹ là mẹ của con…”

 

Cẩn Nam sợ hãi, chỉ biết nói lý nhí.

 

Chiếc xe dừng lại ở một căn nhà xa lạ, Lục Châu mau chóng đem Cẩn Nam ra khỏi xe.

 

“Đây… đây mới chính là nhà của nhóc…”

 

Lục Châu đã hỏi kỹ rồi, đây chính là nhà của Tô Mạn Nhu, mối tình thời đi học của Phó Thành Hữu.

 

“Không… mẹ… mẹ đừng bỏ con ở đây…”

 

Cẩn Nam vội bám lấy tay Lục Châu, nhưng liên tục bị cô gạt ra.

 

Cô dần trở nên mất kiểm soát.

 

“Không! Tôi đã bảo đừng gọi tôi là mẹ nữa mà!”

 

Con của cô c.h.ế*t rồi. Là Cẩn Nam h.ạ*i con của cô!

 

“Mẹ…”

 

Tiếng khóc của cậu bé khiến cho Lục Châu càng mất trí. Cô không muốn nghe. Cô bịt tai lại, muốn chạy đi.

 

“Mẹ… mẹ ơi…”

 

Nhưng còn chưa kịp bước được nửa bước thì cô đã bị một chiếc xe khác chặn lại.

 

Phó Thành Hữu bước ra khỏi xe.

 

“Lục Châu… cô đang làm gì vậy?”

 

“Cô muốn vứt bỏ con?”

 

“Thằng bé không phải do em s.i.n*h ra! Đó không phải con của em!”

 

Lục Châu vừa dứt lời, cũng là lúc cô nhận được một cái t.á*t đau đớn từ Phó Thành Hữu.

break
Chị Gái Lầu Trên
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Cô Nàng Livestream Web Người Lớn
Ngôn tình Sắc, Sủng
(Cao H) Dạy Dỗ Phu Quân
cao H, kết 1v1, ngôn tình
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc