Tại cung yến, khi nàng lại gặp Lục Thừa, giờ đây đã là Trạng Nguyên, Ngụy Vân La lập tức bày tỏ ý định với thừa tướng cùng phu nhân.
“Cha, mẫu thân, chính là người đó, con thích hắn!” Nàng kéo tay áo Ngụy phu nhân, vừa nũng nịu vừa kiên quyết.
Ngụy thừa tướng vốn chỉ có mỗi một ŧıểυ thư duy nhất, luôn xem nàng như bảo vật, nuông chiều hết mức. Chỉ cần là Ngụy Vân La muốn, ông sẵn sàng đáp ứng.
Ngụy gia cũng coi như là gia tộc quyền quý, nhất là từ khi tỷ tỷ của Ngụy Vân La được phong làm Quý phi. Việc gả nàng cho một thư sinh nghèo kiết xác chẳng phải chuyện khó.
Trạng Nguyên thì đã sao? Ba năm mới có một người đỗ Trạng Nguyên! Không có bối cảnh, không cửa quan hệ, chẳng thể nào leo cao trong triều đình, huống chi đừng mơ tới thực quyền.
Ngụy thừa tướng vuốt râu gật đầu, bắt đầu tính toán xem sẽ dùng cách gì để khiến chàng thư sinh kia ngoan ngoãn nghe lời, đồng thời cũng để hắn không bao giờ dám lấn át Ngụy gia.
Chẳng ngờ, chàng thư sinh nghèo ấy lại chẳng hứng thú với việc thăng quan phát tài, lập tức từ chối lời mời ở rể của Ngụy gia.
Tức giận, Ngụy thừa tướng đệ đơn xin Hoàng Thượng ban thánh chỉ, buộc chàng thư sinh bướng bỉnh kia cưới con gái mình. Ông còn nói đanh thép rằng, chỉ cần Lục Thừa dám chọc giận Ngụy Vân La, đời này đừng mong làm quan.
Lục Thừa cắn răng nhận thánh chỉ, giận dữ liếc nhìn Ngụy Vân La đang đứng cười khẩy.
Ngụy Vân La lúc nào cũng ăn mặc đẹp đẽ, bộ y phục lụa là ôm sát lấy dáng người quyến rũ của nàng, tôn lên đường cong mềm mại. Dù chỉ mới đến tuổi cập kê, nàng đã sở hữu vóc dáng đầy đặn cuốn hút.
Càng bị Lục Thừa từ chối, Ngụy Vân La lại càng cảm thấy bị lôi cuốn, chỉ thấy chàng thư sinh này thật khác người thường. Vàng bạc, mỹ nữ, con đường công danh đều không lay chuyển được hắn, quả thực là một viên ngọc quý.
Phải biết rằng, với danh tiếng tuyệt diễm và thân phận cao quý của Ngụy Vân La, biết bao cậu ấm đã đem sính lễ tới đập nát ngạch cửa phủ Thừa tướng, nhưng Ngụy gia chưa từng nhượng bộ. Giờ đây, một thư sinh nghèo hèn lại không hề bị khuấtp hục, càng làm Ngụy Vân La cảm thấy vui thích thêm vài phần.
Ngụy Vân La thầm nghĩ, thư sinh gầy yếu này thật thú vị, nàng có thể tha hồ khi dễ hắn trên giường. Đợi đến khi chán, nàng sẽ học theo mấy ŧıểυ thư khác, mở sân riêng dưỡng một ít công tử phục vụ. Thư sinh không quyền không thế, nào có thể quản được mình.
Chỉ nghĩ đến đó thôi mà Ngụy Vân La đã không nhịn được bật cười, nét mặt rạng rỡ như đóa hoa nở bung.
Lục Thừa lặng lẽ nhìn nàng, ánh mắt vô tình chạm đến vòng cặp vυ" đầy đặn của Ngụy Vân La, bị ôm trọn trong lớp y phục theo tiếng cười của nàng mà không ngừng rung nhẹ, tựa như đóa mẫu đơn bị làn gió lay động, căng tràn khiến người ta muốn đưa tay chạm vào.
Hắn nhanh chóng thu hồi ánh mắt, khẽ nhếch môi khinh bỉ.
Cao môn quý nữ, quận chúa sao? Trong mắt hắn, nàng cử chỉ phóng túng, dáng vẻ khiêu gợi, không biết đã hấp dẫn bao nhiêu nam nhân lên giường cùng nàng. Trẻ tuổi như thế mà đã có dáng người đầy đặn, đúng là không biết liêm sỉ.
Lục Thừa vô thức siết chặt nắm tay, nắm chặt thánh chỉ trong tay.
---
Tác giả lẩm bẩm:
Gã thư sinh gầy yếu này quả là lưu manh, ai lại cứ nhìn chằm chằm vào ngực của ŧıểυ cô nương chứ!
Tiếp theo đây, Lục Thừa sẽ bước vào giai đoạn“ có cảm giác nhưng không muốn thừa nhận.”