Hu hu hu, mới rồi cô đang nằm mơ mà, vốn không phân rõ cảnh trong mơ với hiện thực: “Vậy… Vậy có thể giảm cường độ một chút không?”
Động tác lật tạp chí của Lý Thần Niên hơi ngừng lại, sau đó anh quay đầu nhìn cô: “Như vậy đi, anh hỏi em hai câu, nếu em trả lời đúng anh sẽ giảm một bậc. Thế nào?”
Tần Nùng do dự một hồi rồi hỏi: “Nếu em trả lời không đúng thì sao?”
“Vậy thì tăng lên một bậc.”
Tần Nùng ngây người.
Lại nghe được anh rể tiếp tục nói: “Yên tâm, câu hỏi rất đơn giản.”
Tần Nùng suy nghĩ một hồi, tốt xấu gì cô cũng là sinh viên, vì thế cô gật gật đầu.
“Thế nào là tỷ suất lợi nhuận gộp?” Lý Thần Niên hỏi.
Tần Nùng chớp chớp mắt. Tỷ suất lợi nhuận gộp? Tỷ suất lợi nhuận gộp cô có biết, “Chính… Chính là… Lợi nhuận ròng...”
Lý Thần Niên nâng mí mắt lên liếc nhìn cô, sau đó hừ lạnh: “Đáp án chưa đủ cụ thể, tính là sai.”
Tần Nùng: “…”
Anh nói xong lập tức cầm lấy một cái điều khiển từ xa, tăng lên một nút.
Sau đó, anh lại tàn nhẫn vô tình mà chỉnh điều khiển từ xa lên mức cao nhất.
Chỉ một chốc lát sau, trong phòng tràn ngập tiếng rêи ɾỉ vừa sảng vừa tao của Tần Nùng: “A a a a…”
Nếu bỏ đi tiếng rêи ɾỉ thở gấp da^ʍ đãиɠ của Tần Nùng, vậy cảnh tượng trong phòng sẽ rất bình thường. Hai người nằm trên một cái giường, đắp chung một cái chăn. Người đàn ông ngồi dựa vào đầu giường đọc sách, chăn che tới bụng. Cô gái thì nằm thẳng bên cạnh, chăn kéo cao tới cổ, che chắn kín mít, chỉ là thân thể đang giấu dưới chăn cô không ngừng vặn vẹo, hệt như đứa bé mắc chứng động kinh.
Phía dưới âm đế là tao huyệt đỏ tươi bị bắt rộng mở, từng luồng từng luồng dâm thủy trong suốt trào ra từ trong dâm huyệt, theo bắp đùi chảy xuống mông sau đó hoàn toàn dính vào ga trải giường. Ga trải giường bị thấm ướt một mảng lớn, hệt như đái dầm.
Tần Nùng rên tới độ sắp mất tiếng, toàn thân cô run rẩy, tao huyệt giật giật. Cô đã bị trứng rung chấn động tới cao trào hai lần nhưng anh rể lại nói còn có thể cao trào thêm một lần nữa.