Editor: L’espoir
*
Thân thể nhỏ nhắn mềm mại của cô gái dựa vào ngực anh, cánh tay trắng nõn mảnh khảnh vì đột nhiên bị ôm mà hoảng sợ ôm chặt lấy cổ Cừu Nhuệ.
Nội tâm Cừu Nhuệ gào thét: Má ơi, cô ấy chỉ dựa vào mình thôi, mà mình đã sướиɠ muốn chết rồi!
Với chiều cao 1m88, đôi đôi chân dài chỉ cần ba bốn bước đã băng qua đường, bế cô gái lên xe.
Sắc mặt của Tề Cưu Ngôn đang ngồi ở hàng ghế trước đã khó coi đến cực điểm.
Mùi hương ngọt ngào đặc trưng của cô gái vừa vào trong xe đã lập tức lan tỏa khắp toàn bộ khoang xe.
Quá sạch sẽ, quá ngọt ngào, cũng quá yếu đuối.
Khiến Tề Cưu Ngôn dâng lên một ngọn lửa không tên.
“Cút xuống.”
Toàn thân Ô Nhứ cứng đờ, ngẩng đầu lên đối diện với một đôi mắt lạnh lẽo vô tình trong gương chiếu hậu.
Cô vẫn còn ở trong lòng Cừu Nhuệ, bàn tay nhỏ bé theo bản năng nắm chặt cánh tay Cừu Nhuệ.
Cừu Nhuệ cười, nắm lấy tay Ô Nhứ đùa nghịch, hai bàn tay nhỏ xíu làm điệu bộ như móng vuốt mèo, vẫy về phía về phía Tề Cưu Ngôn: “Này này này, anh Ngôn đừng vô tình như vậy, anh xem cô ấy đáng yêu thế nào nè, anh nỡ để cô ấy xuống cho những thây ma ghê tởm kia ăn sao?”
Thẩm Ngọc gật đầu mỉm cười với cô gái đang có vẻ lo lắng trong gương chiếu hậu, nhằm trấn an cảm xúc đang hoảng loạn của cô.
“Cưu Ngôn, ít nhất hãy đưa cô ấy đi cùng một đoạn, sau đó đưa cho đội khác, cô ấy như vậy, không sống nổi đâu.”
Tề Cưu Ngôn bực bội nắm chặt vô lăng, gân xanh trên mu bàn tay nổi lên, lập tức nhấn nút ngăn cách riêng tư ở giữa xe, không muốn nhìn thấy cô gái thêm lần nào nữa.
Anh thật sự rất ghét loại tầm gửi yếu đuối vô dụng này, đặc biệt là mùi hương trên người cô lại khiến triệu chứng cuồng hóa vốn đã bị đè nén của anh càng trở nên mạnh mẽ hơn, cảm xúc cũng không ổn định.
Cảm giác mất khống chế hiếm có khiến anh rất khó chịu.
Vách ngăn điều khiển trung tâm của xe được cải tạo chuyên biệt để ngăn chặn ánh nắng mặt trời, cho phép người lái xe mệt mỏi nghỉ ngơi ở ghế sau.
Lúc này lại tiện cho Cừu Nhuệ.
Cừu Nhuệ ở hàng ghế sau hạ thấp giọng, cố ý dịu dàng, lẩm bẩm, hỏi đông hỏi tây.
“Cô bé à em tên là gì, sao em lại ở đó một mình vậy? Trước đây đi theo đội nào? Sao bọn họ lại nỡ bỏ em lại đây?”
“Sau này cứ đi theo tôi đi, tôi bảo đảm em ăn ngon uống sướиɠ, hơn nữa trong đội của tụi tôi vẫn chưa có phụ nữ, tôi vẫn là trai tân đấy, em có thích trai tân không?”