Tuỳ Ý Phóng Túng (Np)

Chương 19: Đi tìm cô (2)

Trước Sau

break


Thậm chí bọn họ gần như còn không thể cầm chắc ly rượu trong tay
Không ngoa khi nói vẻ đẹp của cô khiến người đối diện phải choáng váng đến chảy máu mũi.
Có không ít người cố gắng bắt chuyện, nhưng Chân Chân đã lịch sự từ chối tất cả. Dù đám người kia có không cam lòng cũng không thể ở trong yến tiệc sang trọng như này làm loại chuyện không nên làm.
Thẩm Điềm là một ngôi sao tuyến mười tám, cô ta phải tốn rất nhiều tiền, vất vả tìm nhân mạch mới có thể lấy được thư mời buổi yến hội này tới tay. Tất nhiên, mục đích chính vẫn là tìm một vị kim chủ nhiều tiền, tuổi trẻ soái khí lại càng tốt.Lần đầu tới loại yến hội lớn như vậy, Thẩm Điềm có phần không được tự nhiên.
Thẩm Điềm nhìn thấy một cô gái vô cùng lớn mật, một cô gái xinh đẹp mà chưa từng gặp qua, lễ phục màu kim sắc càng gợi lên vẻ quyến rũ, ngọt ngào. Nhưng nhìn cách Chân Chân từ chối hết lần này đến lần khác những kẻ tiếp cận cô, Thẩm Điềm không khỏi nghĩ thầm rốt cuộc cô gái này đến đây làm gì? Ăn mặc thành như vậy nếu không phải đến câu dẫn nam nhân cô không tin. Thẩm Điềm vừa chuyển tròng mắt, đúng rồi, cô ta có thể tiếp cận cô gái này. Chỉ cần đứng bên người Chân Chân, thì những kẻ bị Chân Chân cự tuyệt ít nhiều cũng sẽ để ý đến cô ta.Thẩm Điềm vô cùng tự tin đối với vẻ ngoài của mình.
Chân Chân chậm chạp không tìm được nam nhân khiến cô vừa mắt, may mà cô cũng không phải nhất thiết phải tìm được, vậy thì cứ tùy ý đi.
Bỗng nhiên có một cô gái tới gần cô, cô ta trông có vẻ lúng túng và nhưng trên mặt vẫn cố nở một nụ cười ngọt ngào

"Xin chào..." Thẩm Điềm nhìn thấy ly nước trái cây trong tay cô, nghi hoặc hỏi: “Cô không uống rượu sao?"

Chân Chân nói: "Tửu lượng của tôi không tốt lắm."

"Tôi tên Thẩm Điềm" cô gái kia đưa tay về phía cô, khéo léo tìm đề tài, "Lần đầu tiên tôi tham gia loại yến tiệc sang trọng như vậy, cô có thường đến những nơi như này không?"

"Không thường xuyên." Cô ấy trả lời một cách lịch sự và ngắn gọn.

Thẩm Thiên mỉm cười: "Vậy tôi có thể đứng cùng cô ở đây không? Khắp nơi đều là người xa lạ, tôi có chút khẩn trương."

"Được." Chân Chân nói.

Thẩm Điềm cảm thấy rằng Chân Chân là một người rất dễ nói chuyện, hai người cũng có chiều cao tương đương nhau, vì vậy cô ta có thể mắt đối mắt nói chuyện với Chân Chân: "Cô ăn mặc rất đẹp, thực sự vô cùng thu hút sự chú ý của hầu hết đàn ông trong yến tiệc này."

"Cảm ơn cô, chiếc váy của cô trông cũng rất đẹp, rất dễ thương."

Ở lối vào, khi vừa nhìn thấy Chân Chân, một người đàn ông đeo kính đen lập tức chạy đến bên người Úc tổng.

Nhưng hắn ta đang nói chuyện với người khác, nên người đàn ông phải đứng cách xa ba mét, kiên nhẫn đợi bọn họ nói xong trong lòng nghĩ rằng dù sao thì người phụ nữ kia cũng không thể chạy trốn.

Úc Thanh Trác không nói nhiều, hắn luôn sắp xếp mọi việc theo cách nhanh nhất và đưa ra quyết định chính xác nhất.

Sau mười phút, cuộc trò chuyện kết thúc.

Người đàn ông đeo kính đen lấy điện thoại ra, lật ra ảnh của Chân Chân và đưa cho hắn ta xem.

Úc Thanh Trác uể oải dựa vào thành ban công, vẻ mặt bất cần, hôm nay hắn mặc một bộ lễ phục màu xám bạc, nhìn rất bắt mắt nhưng không thể lấn át được vẻ ngoài anh tuấn soái khí của hắn .

Khi điện thoại di động được đặt trước mắt,hắn đang nghĩ rằng đó không phải là vấn đề lớn, vì vậy hắn dự định sẽ kết thúc buổi tiệc tối nay và lập tức trở về.

Hắn có thể thấy trong bức ảnh kia, dưới phông nền lộng lẫy, giữa những bóng dáng mờ ảo của nhiều người xung quanh, khi nhìn thấy vẻ đẹp mê hồn quen thuộc ấy, ánh mắt hắn không thể dời đi.

Người đàn ông đeo kính đen biết đó là cô gái mà bọn họ cần tìm khi nhìn thấy sự thay đổi đột ngột trên nét mặt của Úc tổng. Nhưng sau đó, đôi lông mày Úc Thanh Trác lập tức cau lại, khiến người đàn ông đeo kính đen cũng không khỏi rùng mình sợ hãi

Úc Thanh Trác đứng thẳng dậy và nhìn vào người đàn đeo kính đen: “Đã bao lâu rồi?”

Người đàn ông kia vội vàng mở thông tin bức ảnh, kiểm tra thời gian và nói: “Là mười năm phút trước."
 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc