Trong một phút sơ xuất, chúng tôi lại thành cái tư thế này.
Tôi thoải thoải nằm trên sô pha, đầu gối lên đùi hắn, nhìn Chiêu Quân hơi hơi cúi đầu, một đôi mắt hoa đào chứa đầy ẩn tình chăm chú nhìn tôi, làm cho người ta mê say.
Hai người câu được câu không nói chuyện phiếm, không khí rất hòa hợp.
"Nói cách khác, em với hội trưởng học sinh Bạch Kỳ đã từng có quan hệ, hắn muốn nhân dịp này chỉnh em?"
Đúng vậy, ngày đó hắn rõ ràng đã nói, ""Tôi chán ghét cô, sau này không cần xuất hiện trước mặt tôi."
(đọc đến đây mình chợt ghét con nhỏ nv chính dễ sợ =.,= TMD)
Là tôi chạy thoát, nghe theo lời hắn, không bao giờ xuất hiện trước mặt hắn.
Nhưng là hắn chơi chưa đủ, lại tới tìm tôi gây phiền toái.
Tâm nam nhân như kim đáy biển, thật không biết hắn suy nghĩ cái gì.
Nghĩ vậy, nội tâm nổi lên một trận cay đắng, hắn như vậy là muốn chê cười mình sao! Hắn lại nghĩ ra trò chơi mới mẻ gì nữa?
Nhưng là lần này, tôi không nghĩ bồi hắn chơi.
"Sớm biết phiền toái như thế, còn không bằng thực hiện ước định của chúng ta, cùng ăn cùng uống..." Phiền não vô tận trong vô ý thức nói ra.
Nhìn thấy sắc mặt hắn đen một chút, tôi lè lưỡi làm mặt quỷ, kéo ra một cái tươi cười xin lỗi.
"Không muốn đi tìm hắn, liền làm theo suy nghĩ của mình, đừng làm cho hắn xem thường em." Âm thanh khàn khàn mê người phát ra từ đôi môi đỏ mọng.
Hắn còn nhìn tôi, nói, "Tường Vy, tin tưởng anh, em sẽ là người chủ trì tốt nhất."
"..." Tôi không nói gì, nội tâm như ăn mật trở nên ngọt ngào, hắn vẫn như vậy hiểu biết tôi nha!
"Anh sẽ giúp em." Lời nói của hắn làm tôi an tâm, tựa như mèo nhỏ tự vào người hắn, nhớ lại thời gian trung học tốt đẹp.