- Long ca, anh thật sự làm lão đại của chúng em, thực là quá tốt! Chúng em có Long ca, về sau không bao giờ sợ người khác khi dễ, Yeah!
Tiểu Mẫn dáng bộ thật vui vẻ.
Đây là một cái phòng khiêu vũ dưới danh nghĩa Lan tỷ Bách Lạc Môn, giờ phút này Trần Tuấn Long đang ngồi trên ghế sô pha, chung quanh đều là khu lớn của các đại tỷ Phi Phượng Bang ở Bắc Kinh, Tiểu Vũ tuyên bố đơn giản chỉ thị của Lan tỷ, Trần Tuấn Long đã chính thức tiếp nhận Phi Phượng Bang.
Phi Phượng Bang sản nghiệp chủ yếu phân bố ở nam khu, đây cũng là nguyên nhân lần trước phát sinh xô xát với Nam Lang Bang, không có cường lực duy trì Phi Phượng Bang, liền như một khối thịt béo, mỗi người đều muốn cắn một miếng, vốn sách lược của Lan tỷ là phân tán quản lý, Phi Phượng Bang ở từng khu đều sống nhờ vào bang hội mạnh của khu đó, cho nên ích lợi xung đột ít, nhưng trên cơ bản, các cô vất vả kiếm tiền, cũng bị các bang hội chia cắt hơn phân nửa.
Mấy bang hội này lúc không có việc thì hút máu Phi Phượng Bang, có việc thời điểm lại lẫn mất rất xa, lần này Nam Lang Bang gây chuyện, nếu không phải có Trần Tuấn Long viện thủ, có lẽ Phi Phượng Bang hiện tại đã sớm bị thôn tính. Cho nên tỷ muội Phi Phượng Bang đều thực hoan nghênh Trần Tuấn Long tới, nhưng đối với lão đại Trần Tuấn Long này rất nhiều người nghĩ rằng, có phải hắn còn có chút non nớt hay không.
Nhưng Trần Tuấn Long rất nhanh liền phủ định ý nghĩ này của các cô.
- Tôi tên là Trần Tuấn Long, trong bang chắc có người lớn tuổi hơn tôi nhiều, có thể gọi tôi là a Long, khi tôi là lão đại rồi thì trong lời nói, gọi là Long ca cũng được.
- Lan tỷ hiện tại đem Phi Phượng Bang giao cho tôi, cũng là muốn tôi giúp đỡ mọi người. Mà tôi, đối với việc kinh doanh 'Sự nghiệp' của Phi Phượng Bang, đương nhiên không có ý phản đối, tôi cũng hiểu được, nếu mỗi người ngồi đây có thể lựa chọn, cũng sẽ không làm việc này. Tôi cũng không có ý khinh bỉ, mỗi người đều có phương thức sinh tồn riêng. Nếu tôi hiện tại là lão đại của mọi người, tôi đương nhiên sẽ không để mọi người chịu thiệt.
- ... Tôi đã bắt tay vào việc cải tổ Phi Phượng Bang. Từ bang hội ra tiền, chúng ta sẽ thành lập một nhà chính quy thương mại công ty, cụ thể làm cái gì bây giờ còn không có định, nhưng trong mọi người ai có ý đến tân công ty hỗ trợ, chúng ta rất hoan nghênh, muốn tiếp tục duy trì hiện trạng, bang hội cũng sẽ duy trì. Hơn nữa sẽ toàn lực sáng tạo một cái hoàn cảnh tốt cho mọi người.
Buổi nói chuyện, phía dưới đều nghị luận, Trần Tuấn Long làm như vậy, không thể nghi ngờ là cho mọi người một lần nữa cơ hội lựa chọn. Nhưng đối với mấy cô gái đã quen ở phong nguyệt tràng thượng kiếm cơm ăn, chỉ có vài người là hiểu được lí lẽ, phần lớn đều là nửa tin nửa ngờ.
Nhìn đến phản ứng của những người này, Trần Tuấn Long tuyệt nhiên không cảm thấy kỳ quái, nếu như không có thành tích gì, không có bao nhiêu người sẽ tin tưởng hắn, việc quản lý Phi Phượng Bang trước kia quả thực quá rời rạc. Cơ bản là dựa vào sự điều khiển của Lan tỷ, mà Trần Tuấn Long hiện tại, muốn bắt nó cải tạo thành một cái vì chính mình sử dụng Tổ Chức.
- Long ca, chúng tôi không phải không tin cậu, nhưng các tỷ muội, đều là làm nghề này, cậu nói cái công ty kia, chúng ta cũng không nhất định có thể giúp được, cho nên...
Người nói là một vị thiếu phụ ở phía dưới.
Trong lúc cô nói, Tiểu Vũ đã nhẹ nhàng nói bên tai Trần Tuấn Long :
- Vị này là tây khu Anh tỷ, bình thường Lan tỷ cũng rất nể trọng.
- ... Cho nên cậu nói cần sửa, chúng ta trong lúc nhất thời cũng không biết bây giờ nên làm cái gì mới tốt.
Anh tỷ nói.
Trần Tuấn Long gật gật đầu, nói:
- Anh tỷ, chị nói cũng có đạo lý, nhưng trước kia Phi Phượng Bang chúng ta rất rời rạc, thực dễ dàng bị người khác khi dễ. Tôi sở dĩ làm như vậy, chính là không nghĩ Phi Phượng chúng ta Bang lại bị người khác làm thịt, hơn nữa, Phi Phượng Bang tẩy bạch, đem kinh doanh trọng điểm dời đi, cũng là chiều hướng phát triển, ta tin tưởng mọi người dần sẽ hiểu rõ.
Mọi người nghe xong đều gật đầu, nếu có thể không làm cái nghề này nữa, mọi người đương nhiên nguyện ý.
- Chúng ta hiện tại nên làm như thế nào?
Vẫn là Anh tỷ hỏi.
- Chờ tôi giải quyết một số vấn đề ngoại bộ rồi nói sau.
Trần Tuấn Long nói.
Kế tiếp do Tiểu Vũ công bố một loạt mệnh lệnh cải tổ Phi Phượng Bang, mà trong đó một cái chính là về sau không cần giao bảo hộ phí cho các bang hội.
- Chúng ta từ đây về sau biết làm sao bây giờ, không nuôi mấy tên kia, ai đi đối phó mấy tên xấu xa, ai đi đối phó khách làng chơi?
Phía dưới có người nhỏ giọng nói. Mọi người đều biết, lăn lộn hắc đạo cũng không dễ dàng, Trần Tuấn Long vừa mới tiếp nhận bang phái, liền sáp một đao vào lợi ích, đây quả thực chính là ở khiêu chiến hắc đạo tiềm quy tắc. Cho tới nay, Phi Phượng Bang cùng các bang phái đều sống nhờ vào nhau, nói trắng ra là, Phi Phượng Bang dựa vào bang phái nhiều một ít. Mọi người hỏi vì cái gì mà Trần Tuấn Long cần làm như vậy, thực không thể hiểu nổi.
Trần Tuấn Long nhìn mọi người xung quanh, hiện tại các đại tỷ đại ngồi đây đều có một cảm thấy sợ hãi vô danh với tân lão đại này.
- Tôi có thực lực này, Phi Phượng Bang cũng có thực lực này, dưới sự lãnh đạo của tôi, sẽ không có ai cưỡi trên đầu chúng ta, điểm ấy, ta có thể cam đoan!
Cuối cùng Trần Tuấn Long trầm giọng nói, vẻ mặt rất nghiêm nghị.
Việc cải tổ Phi Phượng Bang Trần Tuấn Long giao cho Tiểu Vũ cùng Anh tỷ đi làm, Trần Tuấn Long tin tưởng thực lực của chính mình, nhưng hiện tại hắn cũng chỉ là một người mà thôi, lại khiêu chiến toàn bộ hắc đạo thủ đô. Tác phong của Trần Tuấn Long là không lên tiếng thì thôi, bỗng nhiên nổi tiếng!
Sở dĩ cần làm như vậy, là vì cường giả chỉ có thành công mới có thể sinh tồn, ở trong từ điển của Trần Tuấn Long không có từ thất bại, bởi vì đối với một sát thủ mà nói, thất bại là tử vong! Trần Tuấn Long có gan đối mặt tử vong, kỳ thật hắn cho tới nay đều là cùng Tử Thần giao tiếp, cho tới bây giờ đều là hắn giúp Tử Thần thu gặt sinh mệnh người khác.
Trần Tuấn Long là một cường giả, cường giả còn có cường giả tư thái. Lấy cường đại thực lực sừng sững ở trước mặt địch nhân, làm cho bọn họ run run, làm cho bọn họ sợ hãi, đây là tác phong của hắn!
Trần Tuấn Long uống một ngụm Sprite, mười ngón hợp cùng một chỗ, ở đối diện, là Nam Lang cùng một thuộc hạ của hắn, phía trên là một cái vali màu đen.
Nam Lang vẫn là có chút co quắp, Trần Tuấn Long luôn luôn lạnh lùng theo dõi hắn, làm cho hắn có cảm giác đứng ngồi không yên.
- Ai nói cho ta tình huống hiện tại các hắc bang ở Bắc Kinh, nếu ta tiến vào trò chơi này, đương nhiên cũng phải hiểu biết quy tắc.
Trần Tuấn Long có chút lạnh lùng nói.
- Từ Nam Lang Bang các ngươi nói ra.
Hắn ngữ khí chân thật đáng tin.
Nam Lang đẩy tên thuộc hạ bên cạnh có vẻ trắng nõn kia.
- Gà Rừng, mày nói cho Long ca nghe đi.
Gà Rừng là quân sư của Nam Lang Bang, bình thường cũng gặp qua không ít đại trường hợp, nhưng đối với Trần Tuấn Long nhìn qua so với hắn trẻ tuổi, cũng không dám có nửa điểm khinh thị. Đêm đó nhận được điện thoại hắn là người đầu tiên đến khu Nam Sơn, các huynh đệ bị đánh ngã, lão đại Nam Lang cũng ngồi phịch ở nơi đó, xuất thủ lợi hại như thế, cho nên hắn nghĩ đối phương ít nhất xuất động 100 người.
Nhưng thật hoảng sợ khi Nam Lang nói cho hắn, đối phương chỉ có một người, một người một mình đấu hơn ba mươi người Nam Lang Bang, đây là cái khái niệm gì thế. Nam Lang bảo hắn đi điều tra Prosky, hắn mới biết được, loại này là độc dược quý hiếm, người bình thường không dễ gì có được, như vậy Trần Tuấn Long nhất định không đơn giản.
Đối mặt với Trần Tuấn Long, hắn mới phát hiện, quan điểm ban đầu của mình là chính xác. Hiện tại Nam Lang Bang tương đương bị Phi Phượng Bang tiếp thu, bên ngoài trên đường mọi người đang xem náo nhiệt, trong bang huynh đệ cũng thực không phục, lần trước có một tên cầm đầu nhỏ nổi lên nhất bang nhân mã đã nghĩ đi đả động đến Phi Phượng Bang, nhưng bị Gà Rừng ngăn lại, tác phong của hắn là tính mưu rồi mới hành động
- Long ca.
Gà Rừng vẻ mặt tươi cười.
- Nam Lang Bang chúng ta kỳ thật không lớn, trong bang tổng cộng có hơn 300 huynh đệ, mọi người đều là đi ra kiếm cơm ăn.
- Kiếm cơm ăn? Nghe nói các ngươi bán thuốc cũng không tồi, Nam Lang Bang các ngươi đều tài đại khí thô thực đấy.
Trần Tuấn Long giương lên mày kiếm.
- Ha ha, vốn các huynh đệ đều là dựa vào thu chút bảo hộ phí, tiểu đánh tiểu nháo sau lại được đến Phong gia của Ngũ Hổ Bang chiếu cố, chúng ta mới chuyển làm việc đó, phiêu lưu tuy lớn, tiền cũng buôn bán lời một ít.
- Vậy Nam Lang Bang thu vào là như thế nào, nói đi nghe một chút.
Trần Tuấn Long không nhanh không chậm.
- Vâng...
Gà Rừng do dự một chút, vẫn là thành thật nói.
- Nam Lang Bang một tháng có thể giúp Ngũ Hổ Bang tiêu tám trăm nghìn hàng hóa, trong đó chúng ta lợi bốn trăm nghìn đến năm trăm nghìn, hơn nữa thu một ít bảo hộ phí, tổng cộng là hai trăm vạn.
- Vậy là các ngươi Nam Lang Bang một tháng kiếm được sáu trăm nghìn.
Trần Tuấn Long tiếp lời nói.
Gà Rừng gật đầu, trên mặt còn lộ ra một sự tự hào, so sánh với bang phái khác, Nam Lang Bang kinh doanh xem như không tồi, phương diện này đương nhiên cũng có công lao của hắn. Không nghĩ tới Trần Tuấn Long chơi một câu thiếu chút nữa khiến hắn ngất xỉu.
- Mới có 60 vạn như vậy mà các ngươi liền đắc chí rồi.
Trần Tuấn Long khinh thường nói.
- Nói các bang phái khác đi.
Gà Rừng tự nhiên buồn bực, Trần Tuấn Long hỏi, vẫn là thành thật nói rõ tình hình bang phái của hắn.
- ... Cọp Dữ bang Tây Đầu, bọn họ bang hội hơi ít người, chỉ hơn một trăm người mà thôi, nhưng bọn hắn làm sát hải quán bar phố ở vị trí hoàng kim, thu bảo hộ phí có thể nuôi sống toàn bộ bọn trong bang hội. Bọn họ lão đại Lưu Bưu, còn phi thường thích ngoạn tiêu xe, cho nên mọi người đều gọi hắn Cọp Dữ! ...
- ... cùng phía Mã Cường của Đông Hòa Đường, cũng là một tên điên trong hắc đạo, năm mới xử lý quá thị cục một cái hình cảnh, đi Tân Cương né vài năm, mấy năm nay được Bạch lão đại của Hắc Long Hội chiếu cố, hắn quật khởi cũng mau, hiện tại phía đông cơ hồ đều là thiên hạ của hắn...
Trần Tuấn Long một bên uống Sprite, một bên nghe Gà Rừng nói chuyện, kỳ thật tin tức này hắn cũng có, Tiểu Vũ đã sớm sửa sang lại một phần cho hắn, hiện tại là muốn nhìn theo góc độ Nam Lang Bang hiểu biết một chút.
Ở Trần Tuấn Long xem ra, tiểu bang hội này bất quá là tiểu đánh tiểu nháo, lên không được mặt bàn, bọn họ phần lớn là dựa vào thu bảo hộ phí, ngoạn một ít động tác mà thôi, thuốc phiện thì bang hội hắc đạo nào cũng đều sờ chạm, nhưng chân chính đại ngạc ngư còn tại Kim Tự Tháp thượng một tầng.
- Ngũ Hổ Bang kia là thế nào?
Trần Tuấn Long hỏi.
Gà Rừng cùng Nam Lang hai mặt tướng đối, đối bọn họ mà nói, này đó cao cao tại thượng đại bang luôn luôn đều là bọn họ kính ngưỡng, bọn họ tùy tiện một ngón tay có thể bóp chết mình. Bình thường chính mình bang hội khi đi lũng đoạn thị trường, thu bảo hộ phí, mà chân chính bang hội hắc đạo, ai chẳng có bối cảnh mạnh, mặt trên đều có người đỡ.
- Vâng.
Gà Rừng trầm ngâm một chút, vẫn là nói:
- Kỳ thật... Kỳ thật tiểu bang phái chúng ta đều là tiểu đánh tiểu nháo, mặt trên này đại bang, mới là chân chính chúa tể hắc đạo. Ngũ Hổ Bang, Tân Nghĩa Minh cùng Hắc Long hội lão đại nhóm, bọn họ người nào cũng có thế lực, kinh thành đều phải đẩu tam đẩu nhân, chúng ta chính là tiểu tôm tiểu cá. Long ca, chống lại mặt việc này, chúng ta cũng đều không hiểu.
- Ha ha, tiểu tôm tiểu cá, thật không?
Trần Tuấn Long nở nụ cười.
- Đi theo ta, các ngươi cũng sẽ trở thành cá lớn đại tôm.
Nam Lang cùng Gà Rừng tự nhiên gật đầu, vội vàng chụp Trần Tuấn Long mã thí. Nhưng Trần Tuấn Long cũng không ăn bọn họ kia một bộ.
- Chúng ta trước hết xuống tay với bên Cọp Dữ trước, nghe nói Bắc Kinh cái gì sát hải quán bar rất nổi tiếng, tôi cũng vẫn muốn đi nơi đó ngoạn ngoạn.
Trần Tuấn Long đứng dậy nói.
- Ngày mai, giúp ta hẹn hắn đi, ta muốn trông thấy hắn!
Nam Lang liên tục đáp ứng, sau đó làm bảo Gà Rừng đem va li tiền đưa qua, đó là một triệu hai trăm nghìn còn lại. Số tiền này đều là Nam Lang Bang nhiều năm tích tụ, hiện tại đem giao nộp hết toàn bộ, Nam Lang tuy rằng cảm thấy thịt đau, nhưng chính mình mạng nhỏ xem như bảo vệ.
Trần Tuấn Long không chút khách khí nhận, xoay người đưa cho Tiểu Vũ. Sau đó nói với Nam Lang cùng Gà Rừng:
- Nghe nói còn có vài huynh đệ không phục Trần Tuấn Long ta phải không?
Nam Lang cùng Gà Rừng nghĩ sao hắn lại biết được, Nam Lang không biết ngụy trang, sắc mặt đã bị bại lộ. Trần Tuấn Long cười lạnh vài tiếng, Nam Lang vẫn trong lòng run sợ bồi cười. Cuối cùng Trần Tuấn Long nói:
- Ngươi yên tâm, chờ ta thu phục Cọp Dữ xong liền cùng bọn họ tính toán sổ sách, Nam Lang, cho ta giám sát chặt chẽ, có chuyện gì ta sẽ hỏi ngươi!
Nam Lang vâng vâng dạ dạ, vừa rồi Trần Tuấn Long nói thực âm ngoan, hắn cảm thấy không khỏi lạnh run. Vội vàng cùng Gà Rừng hạ thấp người cáo từ, Trần Tuấn Long khoát tay sau sự chấp thuận bọn họ rời đi.
- Long ca, anh thật sự chuẩn bị cùng Cọp Dữ bang Tây Đầu đàm phán sao?
Tiểu Vũ hỏi.
Trần Tuấn Long gật gật đầu, tây khu Anh tỷ nói, Bang Tây Đầu vẫn chặt chẽ khống chế được sát hải quán bar phố, bình thường bọn họ thu bảo hộ phí của Phi Phượng Bang cũng nhiều nhất. Ở tình huống trước mắt xem ra, lấy Bang Tây Đầu không có gì đại bang bối cảnh khai đao là lựa chọn tốt nhất, Cọp Dữ là người kiêu căng, xương cốt lại vừa cứng, vừa vui hoan tiêu xe bài bạc, Trần Tuấn Long đối phó hắn quả thực là dễ như trở bàn tay.
Không chuẩn bị không đánh luôn là tác phong của Trần Tuấn Long, biết người biết ta, bách chiến bách thắng!
Trần Tuấn Long hiểu được, Gà Rừng nói địa hạ xã hội, bất quá chính là một góc băng sơn, hắn sở nhớ rõ năm trước chấp hành quá vài lần ám sát nhiệm vụ, đều là rõ ràng nhằm vào mỗ cái trình tự bang hội trong địa hạ xã hội, đại biểu một cái bang hội đối một cái bang hội tẩy trừ, mà Tân Nghĩa Minh chính là tại thời điểm kia quật khởi. Trước kia, chính mình là một khách qua đường, hiện tại, hắn là lấy tham dự giả thân phận đến ngoạn trò chơi này.
Có lý do tin tưởng, Trần Tuấn Long xuất hiện, liền đáp vào một viên đá nhỏ, tạo nên từng trận gợn sóng, cả một đêm không hề yên tĩnh, có lẽ, tại đây cái địa hạ xã hội, vĩnh viễn vốn không có chân chính ý nghĩa yên bình.